Chương 17: Chua Xót

John mỉm cười nói:

"Ta nghĩ mình không hề đi ngược lại hai điều trong quy tắc kỵ sĩ là bảo vệ gia đình, bảo vệ kẻ yếu nên hiệp sĩ Wien nhất định sẽ hiểu, tính ra thì hình như mọi người không tin tưởng băng xã hội đen các ngươi đấy."

"Ngươi không có chứng cớ."

Jackson hung hăng nói.

Mọi người cũng biết băng xã hội đen thường hay giở trò để cả nhân chứng không muốn hoặc không dám lộ diện, mà Giáo hội lại rất ít khi can thiệp đến loại chuyện này, hơn nữa, vị đại nhân đứng sau băng xã hội đen Aaron cũng có chút ảnh hưởng nhất định bên trong Giáo hội.

Lucien cười rộ lên, nhớ tới những lời thoại của những tên quý tộc, kỵ sĩ mà hắn từng nghe được ở kiếp trước, bắt đầu lên giọng bề trên:

"Bằng chứng? Hắn là người hầu kỵ sĩ còn ngươi là lãnh đạo băng xã hội đen, đây chính là bằng chứng."

Lúc ở trong quán rượu Copper Crown, Lucien biết kỵ sĩ tại công quốc Owuor Ritter là một quý tộc thật sự, mà người hầu chính thức của bọn họ cũng sẽ có một địa vị nhất định, cho nên hắn mới tin tưởng một tên lãnh đạo xã hội đen cấp thấp như Jackson không có tư cách hãm hại một người hầu kỵ sĩ được, dù sao thì trên người bọn hắn cũng chẳng có thứ gì tốt để băng xã hội đen Aaron phải hao phí tâm tư.

Nhưng do John luôn tuân theo quy tắc tinh thần kỵ sĩ, cộng thêm dì Alissa cũng nghĩ như thế nên mới khó tránh khỏi bị Jackson hù dọa.

Jackson bị Lucien chen ngang nên chỉ biết im lặng.

Quả thực thì băng xã hội đen Aaron bọn hắn có thể hãm hại một người hầu kỵ sĩ, nhưng để làm được như thế cũng cần phải sử dụng tới nhiều quan hệ, nhiều tài nguyên. Mà ông trùm Aaron sao có thể làm như thế để giúp một tên lãnh đạo nhỏ bé như mình.

Đặc biệt hơn khi gần đây, bầu không khí tại Artaud này hơi kì lạ, rất nhiều dòng chảy ngầm đang cuồn cuộn nhưng lại sóng êm biển lặn. Ngay cả ông trùm Aaron cũng hành tung bí hiểm cả ngày, không biết đang chuẩn bị làm gì, cho nên mới rồi quả thực gã chỉ định hù dọa John thôi.

Lại nói, chuyện này cũng chẳng phải mối thù sâu nặng gì nên gã không cần phải đánh cược tính mạng cùng tiền đồ của bản thân.

Từ sau khi lên làm lãnh đạo, Jackson tự nhiên không dám liều mạng nữa rồi.

Rốt cuộc, Jackson gian nan lên tiếng:

"Các ngươi cần bồi thường bao nhiêu? Trên người ta chỉ có hai bạc Naar thôi."

Lucien thấy Jackson bị mình dọa thật thì quay đầu nhìn John để cho y tự quyết định, đồng thời cũng nhìn tới cuối phố, thấp giọng nói:

"Hình như quan trị an dẫn người tới đây rồi, chúng ta cần rời khỏi đây nhanh một chút tránh cho lớn chuyện."

Quan hệ giữa quan trị an và băng xã hội đen Aaron khá tốt nên bọn họ có thể dễ dàng nghĩ ra được lý do tránh tội.

Mặc dù Lucien hơi lo lắng băng xã hội đen sẽ âm thầm trả thù lại, cũng thỉnh thoảng sẽ nghĩ tới chuyện triệt để áp đảo hoặc cắt đứt hậu hoạn, nhưng lúc này, với sức mạnh của John hay của hắn cũng không thể hoàn thành nổi, hơn nữa nếu giết người giữa phố, thật sự sẽ hại John bị đuổi đi.

John tuân thủ nguyên tắc kỵ sĩ, không hề nghĩ tới chuyện bắt chẹt Jackson nên gật đầu:

"Tốt, vậy thì bồi thường hai bạc Naar."

Lucien chỉ bị cướp hơn bốn mươi đồng Phil cùng một số rác chưa qua xử lí, số tiền còn lại đều được hắn giấu cẩn thận tại một góc trong căn nhà đổ nát của nữ phù thủy. Bởi sợ hãi phù thủy, sợ bị nguyền rủa nên đám côn đồ căn bản không dám tới gần, thành ra không phát hiện được.

Tính thêm những đồ đạc bị đập hư trong nhà thì cùng lắm chỉ tốn khoảng một bạc Naar, người ta bồi thường hai bạc Naar xem như đã lời gấp đôi rồi.

Jackson cố hết sức ném chiếc ví của gã cho John, bên trong trống rỗng, chỉ có hai bạc Naar:

"Ta đã khen thưởng đồng Phil cho bọn họ rồi."

John lấy hai bạc đưa cho Lucien, sau đó ném chiếc ví lại cho Jackson:

"Có cần tìm những đồng Phil còn lại trên người đám côn đồ kia không?"

Lucien nhận hai bạc Naar, dõi mắt ra xa thấy quan trị an cùng bọn thuộc hạ sắp tới nên khoát tay nói:

"Không kịp rồi, tụi mình chuồn lẹ thôi."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!