Sau khi dặn dò xong tất cả di ngôn, Ninh Giác yên tâm về trời.
2 tiếng sau, Ninh Giác đội mồ.
Đập vào mắt là chai dịch truyền đang lắc lư, trần nhà, đầu đau như búa bổ, mãi cho đến khi nghe thấy tiếng cửa đóng mở, lúc này Ninh Giác mới quay đầu lại, ngơ ngác nhìn Tống Thước: "Sao anh cũng ở đây…"
Tống Thước: "Tôi ở đâu?"
"Ở thiên đường."
Tống Thước đến gần, không chút khách khí búng vào trán Ninh Giác một cái, rất mạnh——nhưng tác dụng của thuốc tê vẫn chưa tan hết, Ninh Giác không thấy đau lắm, chỉ có ánh mắt mơ hồ.
"Thiên đường con mẹ cậu." Tống Thước chửi tục, "Viêm ruột thừa cấp tính! Cậu ở đó làm bộ dạng sắp chết đến nơi, tôi thật sự tưởng cậu——" Anh không nói nữa, hơi bực bội vuốt tóc.
Một lúc lâu sau, Ninh Giác "Ồ" một tiếng, sau khi cơn hoảng hốt vì thoát chết trong gang tấc qua đi, cậu nhắc nhở Tống Thước: "Vậy anh nhớ quên mật khẩu QQ Wechat của em đi nhé…"
Tống Thước: "Số dư còn chẳng bằng số lẻ của tôi, có gì đáng để nhớ."
Ninh Giác cười, cậu chú ý thấy Tống Thước đã thay một bộ quần áo khác. Quả nhiên, một người ưa sạch sẽ như anh, không thể chịu đựng được bãi nôn dính trên người. Định hỏi Tống Thước là về nhà thay đồ, hay là ra ngoài mua tạm một bộ. Nhưng đầu vẫn rất chóng mặt, trong lúc mơ màng buồn ngủ, Tống Thước khẽ vỗ mặt cậu: "Đừng ngủ, bác sĩ nói, sau phẫu thuật 2 tiếng không được ngủ."
"Nhưng em buồn ngủ." Ninh Giác lẩm bẩm, vô thức áp mặt vào lòng bàn tay Tống Thước, "2 phút thôi, chỉ 2 phút thôi."
Tuy nhiên Tống Thước lại quấy rối khắp nơi, lúc thì giật tóc, lúc thì véo má, lúc thì vạch mí mắt, cưỡng ép Ninh Giác phải tỉnh táo. Ninh Giác suy sụp gào lên một tiếng, không còn cách nào khác, đành phải giữ tỉnh táo.
Tống Thước ngồi một bên xem hóa đơn, một lúc sau, liếc thấy Ninh Giác chống tay lên giường ngồi dậy: "Làm gì?"
"Em muốn đi tiểu." Ninh Giác mặt mày đau khổ.
Vừa hay y tá đi ngang qua, cầm một cái bô nhựa đến, trông có vẻ chuẩn bị đỡ. Ninh Giác kinh hãi thất sắc, mặt đỏ bừng, xua tay lia lịa, sống chết cũng không chịu đi vệ sinh kiểu này. Tống Thước nói một tiếng "Đưa cho tôi", đứng bên cạnh giường, trực tiếp cởi qu/ần Ninh Giác.
——Thật lòng mà nói, cú sốc này không hề nhẹ hơn so với việc y tá đỡ, Ninh Giác sợ đến hét lớn: "Không được!"
Tuy nhiên chút phản kháng này là rất nhỏ, cộng thêm bản thân vừa phẫu thuật xong, không có sức lực, Ninh Giác hoàn toàn không cản được tay Tống Thước, tuyệt vọng đến nỗi đầu óc trống rỗng, bắt đầu nói năng lảm nhảm: "Em, em dù sao cũng là đồng tính luyến ái! Anh không được nhìn."
"Sao, đồng tính luyến ái các cậu dát vàng lên chim à?" Tống Thước cau mày, "Nhanh lên."
Quần đã được cởi xuống, tên đã lên dây, không thể không bắn. Ninh Giác lấy gối che mặt, một lúc lâu sau mới róc rách tiểu xong. Sau đó nghe thấy tiếng bước chân Tống Thước rời đi, tiếp theo là tiếng nước chảy trong nhà vệ sinh, tiếng rửa tay kéo dài 2, 3 phút mới kết thúc.
Sau khi quay lại, Tống Thước đặt cái bô về vị trí cũ. Ninh Giác đột nhiên từ trên giường quỳ thẳng người dậy, ghé sát vào ôm lấy Tống Thước, mặt vùi vào áo thun của Tống Thước.
Tống Thước khựng lại: "Sao, bây giờ không phải là đồng tính luyến ái nữa?"
Ninh Giác đáp không đúng câu hỏi: "Sao anh lại tốt với em như vậy?" Rồi bổ sung thêm, "Tốt nhất."
Hơi thở phập phồng xuyên qua lớp vải, ấm áp. Tống Thước cúi đầu, nhìn thấy xoáy tóc nhỏ của Ninh Giác. Anh đặt tay lên mái tóc mềm mại của Ninh Giác, rồi từ từ di chuyển xuống, nửa ôm lấy cổ Ninh Giác, đầu ngón tay chạm vào động mạch. Da thịt phập phồng theo quy luật, vận chuyển dòng máu tươi sống, sinh động đi khắp cơ thể.
Là đang sống.
Ninh Giác ôm một lát, lúc tự giác buông tay, nghe thấy Tống Thước hỏi: "Đối xử tốt nhất với cậu, cậu sẽ nghe lời sao?"
Ninh Giác ngơ ngác chớp mắt.
Tống Thước hỏi: "Còn nhớ đã hứa với tôi chuyện gì không?"
Ninh Giác: "Chuyện gì——"
Ký ức trên xe cứu thương lóe lên, vệt hồng vừa bốc lên trên mặt Ninh Giác vì ngại ngùng lập tức tan biến, hoảng hốt liên tục xua tay: "Em không học lại! Lúc đó em đau đến sắp ngất đi, nói linh tinh thôi, anh đừng coi là thật."
Tống Thước yên lặng nhìn cậu một lúc, nói: "Vậy là cậu lừa tôi."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!