Chương 24: (Vô Đề)

"Anh xem, có món nào muốn ăn không?"

Ninh Giác trước tiên cất bánh kem vào tủ lạnh, để tránh bị hơi ấm dưới sàn làm chảy mất, sau đó mở túi ni lông ra, với vẻ mặt tự tin như đã có kế hoạch sẵn: "Có thể gọi món đó nha."

Tống Thước: "Cậu biết nấu ăn?"

"Chỉ là chút tài mọn, cái này còn cần phải học chuyên sao?" Ninh Giác vỗ vai Tống Thước, "Hay là để em tự mình phát huy ha, nhất định sẽ khiến anh mắt chữ A mồm chữ O luôn!"

Là mắt chữ O mồm chữ A chứ nhỉ? Tống Thước lại như rơi vào tình cảnh mất giọng, không nói ra lời châm chọc nào, chỉ hơi cứng nhắc "Ừ" một tiếng, nhìn Ninh Giác vào bếp.

Tối nay, đại sư Tiểu Ninh chuẩn bị ba món chính. Gà, cá, bò đầy đủ cả.

Tống Thước lần đầu tiên có dự cảm chẳng lành, là lúc con cá bay ra khỏi bếp.

"Đừng chạy!" Ninh Giác tay chân luống cuống bắt lấy con cá, cười với Tống Thước, "Ôi chao, tươi quá."

May mà gà và bò đã sớm hồn bay phách lạc, không cần phải tự tay làm thịt, nếu không nhà của Tống Thước có thể đổi tên thành trang trại, tràn ngập hương vị thiên nhiên.

Tống Thước mấy lần muốn vào giúp một tay, nhưng trong bếp khói trắng mù mịt, nhìn rõ được người đã a di đà phật rồi. Dù sao cũng có thể giúp rửa rau, nhưng Ninh Giác trực tiếp đẩy người ra, ý là "Chủ nhân bữa tiệc đừng có xía vào".

Khoảng 8 giờ hơn, Ninh Giác bưng lên 3 món mặn một món canh, ở giữa đặt chiếc bánh kem phô mai dâu tây.

Nhờ sự tô điểm của các món ăn xung quanh, chiếc bánh kem trông vô cùng rực rỡ. Ninh Giác cười gượng một tiếng: "Hơi cháy một chút, nhưng chắc không ảnh hưởng đến mùi vị đâu."

Đâu chỉ là hơi cháy, theo phán đoán của Tống Thước, đáng lẽ đã xảy ra hiện tượng cacbon hóa.

Nhưng anh vẫn cúi đầu gắp một miếng cho vào miệng, nhai rất chậm.

Ngoài trời tuyết vẫn đang rơi, họ ở trong căn nhà thuê để chúc mừng sinh nhật 18 tuổi của Tống Thước. Tắt đèn, thắp nến, đội mũ sinh nhật. Ninh Giác đã thuộc lòng quy trình tổ chức sinh nhật, thúc giục Tống Thước ước nguyện.

Nhân lúc Tống Thước nhắm mắt ước nguyện, Ninh Giác lén quay một đoạn video, dự định dùng làm một kỷ niệm quý giá, sau này sẽ gửi cho Tống Thước.

Thời gian Tống Thước ước nguyện ngắn hơn Ninh Giác, xem ra không dài. Sau khi thổi nến xong, Ninh Giác vỗ tay, vui vẻ hát bài chúc mừng sinh nhật. Giai đoạn vỡ giọng của tuổi dậy thì không để lại trên người cậu dấu vết quá trầm, giọng vẫn trong trẻo, cuối cùng vỗ tay: "Sinh nhật vui vẻ! Chúc mừng anh đã trưởng thành!"

Tống Thước: "Vỗ tay làm gì? Cũng không phải biểu diễn báo cáo."

Ninh Giác hề hề cười một tiếng, đứng dậy bật đèn: "Anh có mong chờ món quà sinh nhật em chuẩn bị không?"

"……" Tống Thước gật đầu, nhẹ giọng nói, "Mong chờ."

Ninh Giác cúi người, lấy chiếc máy tính xách tay từ trong balo ra, miệng hô "Tèn ten", dâng lên.

Tống Thước sững lại một chút, không nhịn được cười phá lên: "Cậu lấy máy tính của tôi tặng tôi làm quà đấy à?"

"Quà ở bên trong, anh mở ra xem đi."

Ngay từ lúc nhìn thấy chiếc máy tính của mình, Tống Thước đã không còn mong đợi gì ở món quà sinh nhật này nữa. Tuy nhiên lúc mở máy tính, nhìn thấy một tờ giấy A4 kẹp bên trong, Tống Thước vẫn sững người, nhìn chằm chằm vào hai dòng số trên đó không động đậy.

Ninh Giác thúc giục: "Anh mở game lên, nhập thử xem."

Tống Thước nhấp vào icon game, từ từ nhập dãy tài khoản mật khẩu đó vào. Màn hình lóe lên, kèm theo một đoạn hiệu ứng âm thanh, nhân vật game đứng sừng sững trong đại sảnh, mặc bộ trang bị rực rỡ hào quang.

Ninh Giác ghé sát lại, khó khăn mò mẫm touchpad, mở túi đồ: "Xem này!"

Trong túi đồ đầy đủ các loại trang bị, gần như giống hệt tài khoản trước đây của Tống Thước. Tống Thước ngước mắt: "…Cậu lấy ở đâu ra?"

"Đây là tài khoản em mua đấy." Lúc nói câu này, mắt Ninh Giác còn sáng hơn cả những hạt đường trên bánh kem, "Trước đây lúc anh chơi game, em ở bên cạnh không phải chỉ xem không đâu, có nhớ một chút hình dạng tài khoản của anh đấy. Hôm qua em ở nhà, đã đăng nhập thử từng tài khoản một, đều có thể chơi bình thường."

Hóa ra là vì chuyện này, nên hôm qua mới không đến nhà thuê sao?

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!