10h, cúng đã khuya Văn xin phép ba mẹ đưa Trang về nhà, ông Tùng và bà Nga vui vẻ tiến họ ra tận cửa, còn dặn hôm nào rảnh cứ đưa con bé đến chơi. Vẫy chào tạm biệt ba mẹ Văn Trang lên xe về.
Nhìn Trang âu yếm Văn nói:
-Em làm tốt hơn anh mong đợi nữa đó.
-Thật hả anh
-Ừ, nhìn cũng biết mà ba mẹ anh rất thích em đó
-Em cũng hi vọng là vậy, em đã có gắng hết sức rồi.
Vẫy tay chào văn cô trở vào nhà, giật bắn người khi thấy mẹ và Khánh vẫn còn ngồi ở phòng khách. Trang lên tiếng
-ủa, sao hai người giờ này chưa ngủ?
-Chờ cưng đó bé yêu!, khánh nói.
-À, Trang giả bộ làm mặt xụ khiến bà Lan và Khánh lo lắng.
-Có chuyện gì sao?
-Có , có đó.
-Chuyện gì kể mẹ, anh nghe. Cả hai đồng thanh
Trang ngập ngừng:
-Là…. Là…. Tốt đó
-Hả…
Ba người cười lên sugng sướng, Trang hí hửng kể lại mọi chuyện ẹ và anh trai nghe, ai cũng vui mừng cho Trang. Như vậy là hạnh phúc đã bắt đầu mỉm cười với cô rồi, trong khi đó tại nhà Văn, sau khi anh đưa cô về xong thì cũng quay trở lại nhà ba mẹ mình .
Ung dung bước vào phòng khách, anh cười với ông bà
-Sao ba mẹ thấy cô ấy thế nào?
-Con ngồi xuống đó đi, ông Tùng nghiêm nghị.
Văn thoáng ngạc nhiên nhưng cũng chịu khó ngồi xuống đối diện với ông, anh cũng đang lo lắng không biết chuyện gì mặt ông hình sự như vậy.
Hồi bé mỗi lần thấy ông như vậy là anh sợ muốn tè cả ra quần
-Có chuyện gì sao ba mẹ?
-Con với con bé đó quen nhau lâu chưa
-Dạ tụi con là bạn của nhau cũng đã được một năm rồi nhưng tụi con chỉ mới chính thức yêu nhau 3 tháng nay.
-con thấy con bé thế nào?
-Cô ấy đẹp, giỏi giang hiền lành và rất yêu con.
-Tốt
-Vậy con có thật lòng với nó không?
-Sao ba mẹ lại hỏi con như vậy
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!