Mạc Dư Thâm không lên lầu lấy bản chuyển nhượng cổ phần nữa, trực tiếp đến công ty.
Ở bãi đậu xe dưới công ty, một chiếc xe khác cũng đến cùng lúc với xe của Mạc Dư Thâm, anh vừa mở cửa bước xuống xe thì người kia cũng bước xuống.
Hai chiếc xe cách cách nhau chưa đến 10 mét, không thể không nhìn thấy đối phương. Hai người gật đầu xem như chào nhau.
Nhân viên bảo an tinh ý, bấm một bên thang máy cho Mạc Dư Thâm, một bên khác cho Mạc Liêm.
Mạc Dư Thâm chưa bao giờ tỏ ra thân thiết với người anh trai không cùng huyết thống này. Mạc Liêm là con riêng của Mạc phu nhân hiện tại, ba mẹ anh ta ly dị nhau năm anh ta lên năm.
Sau, ba của Mạc Dư Thâm tái hôn cùng mẹ của Mạc Liêm.
Mạc Liêm lớn hơn Mạc Dư Thâm một tuổi, sau khi vào nhà họ Mạc liền đổi họ, những năm này, ba của Mạc Dư Thâm một mực đối xử với Mạc Liêm như con đẻ.
Vào thang máy, hai người cũng không chạm mặt nhau nữa.
Đinh thư ký đang bận việc, nhìn thấy Mạc Dư Thâm đến thì rất kinh ngạc. Lúc sáng, Mạc Dư Thâm gọi điện cho anh, nói là sáng nay có việc không đến công ty, không ngờ bây giờ lại xuất hiện ở đây.
"Mạc tổng, chào buổi sáng.
"Mạc Dư Thâm gật đầu. Đinh thư ký vừa nhận được email ở bên đổng sự, sẽ có một cuộc họp cấp cao lúc 9 giờ 30 phút hôm nay, anh còn đang định báo cáo với Mạc Dư Thâm làm thế nào để xin phép hội đồng quản trị vắng mặt. Bây giờ thì không cần thiết nữa."Mạc tổng, 9 giờ 30, phòng họp lầu ba mưới sáu, Mạc Đổng muốn mở một cuộc họp."
"Họp?Đinh thư ký:Vâng, thư ký vừa mới thông báo.
"Mạc Dư Thâm nhất thời đoán không ra được mục đích của cuộc họp này là gì. Một tiếng sau, Mạc Dư Thâm lại gặp Mạc Liêm ở phòng họp, anh ta ngồi ở chiếc ghế cuối dãy phòng họp. Lần này hai người như có thương lượng trước, coi như không thấy đối phương. 9 giờ 25 phút. Các giám đốc khác lần lượt vào, Mạc đổng cũng đã đến, mọi người nhao nhao chào hỏi. Ông ngồi gần Mạc Dư Thâm, trên mặt Mạc Dư Thâm không có bất cứ biểu hiện gì, ánh mắt tập trung vào màn hình vi tính trước mặt. Mạc đổng lên tiếng trò chuyện:"Gia Gia gần đây thế nào?Mạc Dư Thâm:Vẫn như cũ."
Mạc đổng thấy Mạc Dư Thâm không mấy thân thiện liền dừng lời.
Mọi người cũng đã đến đông đủ, cuộc họp bắt đầu.
Không phải ai cũng có thể ngồi trong phòng họp này, tất cả mọi người đều cảm thấy cuộc họp này không tầm thường chút nào.
Mạc đổng cũng không quanh co lòng vòng, trực tiếp đề cập tới bất động sản Mạc Thị.
Đầu tiên là biểu dương Mạc Dư Thâm, bất động sản Mạc thị mấy năm trước bình chân như vại, qua sự quản lý của Mạc Dư Thâm đã phát triển không ít. Cả về danh tiếng lẫn tài chính.
Đến bây giờ, bất động sản Mạc thị đã đứng ở top 3 trong các công ty nội địa.
Đầu tuần rồi, hạng mục hợp tác của Mạc thị cùng Quý gia ở Thượng Hải đã được chính quyền địa phương phê duyệt.
Nói xong, Mạc đổng mới đi vào trọng điểm của cuộc họp ngày hôm nay: "bất động sản Mạc thị có được ngày hôm nay, không thể bỏ qua công lao lớn của Mạc Dư Thâm, bây giờ mô hình bất động sản đã hình thành."
"Tuy nhiên, lợi nhuận hằng năm của các công ty dược phẩm lại giảm, trung tâm nghiên cứu và phát minh cũng không có bất kì đột phá nào trong năm nay, cứ tiếp tục như vậy, dược phẩm Mạc thị sẽ bị thụt lùi phía sau.
"Nói, rồi ông nhìn qua Mạc Dư Thâm,"Sau khi cân nhắc kỹ lưỡng, để Mạc Dư Thâm tiếp quản Mạc thị y dược là thích hợp nhất, có khi sẽ tạo nên kỳ tích như bất động sản Mạc thị.
"Đối với những lời khen này, Mạc Dư Thâm cũng không thấy cảm kích, biểu hiện trên mặt nhạt nhẽo. Anh hiểu rõ ba của mình, lời nói phía sau mới là điểm mấu chốt. Mạc đổng nói tiếp:"Về sau, con tiếp quản ngành dược của Mạc thị, cũng không rãnh phân tâm cho công việc ở bất động sản, chuyện này cứ giao cho Mạc Liêm quản lý, cùng con gánh vác một chút.
"Dứt lời, Mạc Dư Thâm"À" một tiếng.
Không nặng không nhẹ, còn mang theo chút trào phúng khiến cho Mạc Đổng ngượng ngùng.
Trong phòng họp, ngoại trừ Mạc Liêm ra, tất cả mọi người đều anh nhìn tôi, tôi nhìn anh.
Từ đầu đến cuối, Mạc Liêm đều mang vẻ mặt vân đạm phong khinh, ngón tay theo nhịp gõ xuống cốc nước.
Bầu không khí có chút khẩn trương xen lẫn bối rối.
Về sau, Mạc Dư Thâm cũng không nhiều lời, hai chân vắt chéo, lười biếng ngả người vào thành ghế, trên mặt không có bất kì biểu cảm dư thừa nào, người ngoài cũng không đoán được giờ phút này anh đang suy tính điều gì.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!