Đầu năm đầu tháng mà người đến bệnh viện cũng không ít.
Trước tiên Mạc Dư Thâm vào nhà thuốc mua khẩu trang cho anh và Hề Gia đeo lên. Người đến bệnh viện phần lớn đều vội vàng, thần sắc lo lắng, không ai chú ý đến bọn họ.
Đây là lần đầu tiên Mạc Dư Thâm đăng ký trực tiếp gặp bác sỹ khám chứ không khám dịch vụ. Hề Gia thì khỏi phải nói, cả hai người đều không có kinh nghiệm khám dịch vụ nên trực tiếp tìm bác sỹ.
Nhân viên công tác hỏi muốn khám khoa nào, muốn tìm bác sỹ chuyên khoa nào.
Mạc Dư Thâm: "Hướng giáo sư của khoa ngoại thần kinh hôm nay có khám bệnh không?"
Nhân viên công tác gật đầu, đăng ký cho anh.
Mạc Dư Thâm đưa cho nhân viên thẻ căn cước của Hề Gia.
Chuyện Hướng giáo sư trực ban là điều duy nhất khiến anh hài lòng trong ngày hôm nay.
Từ sáng đến giờ không có việc gì khiến anh cao hứng. Sáng thì đụng áo với Chu Minh Khiêm, sau thì Hề Gia ôm nhầm người.
Vào trong xe thì Hề Gia cười cả một đường bởi vì vấn đề ai đẹp trai hơn ai làm anh gần như tuyệt vọng.
Hai người đi thang máy lên khoa ngoại thần kinh ở lầu sáu.
Hề Gia hiếu kì: "Anh biết Hướng giáo sư à?Mạc Dư Thâm:Không quen nhưng biết."
Hẳn là một vị giáo sư bác sỹ rất nổi tiếng đến nỗi người qua đường cũng biết.
Thang máy nhiều người, Hề Gia không nói chuyện nữa, im lặng đi theo Mạc Dư Thâm.
Mạc Dư Thâm nắm tay Hề Gia kéo cô lên phía trước, sợ mọi người va trúng cô.
Hai người họ xếp hàng lấy số. Phía trước còn có năm người.
Mạc Dư Thâm ngồi xuống ở khu chờ khám, Hề Gia tò mò Hướng giáo sư là ai nên đọc bảng giới thiệu bác sỹ dán trên tường.
Hướng giáo sư chừng năm mươi tuổi, dựa vào hình chụp thì hẳn là một người nghiêm túc, cẩn thận.
Mạc Dư Thâm thấy Hề Gia nhìn chăm chú trên tường, anh đứng dậy đi qua.
Trong trí nhớ của Hề Gia, người có họ Hướng mà cô biết là Hướng Lạc. Cô vô tình nói với Mạc Dư Thâm:
"Ai họ Hướng cũng mắt to như vậy à? Hướng Lạc cũng thế."
Mạc Dư Thâm nhìn hình chụp trên tường, khẽ nhíu mày.
Anh gửi tin nhắn cho thư ký Đinh: [Hỏi thăm một chút về con cái của Hướng giáo sư đi.]
Thư ký Đinh: [Được, tôi sẽ hỏi thăm.]
Rất nhanh, hai người họ được gọi vào.
Mạc Dư Thâm nói sơ qua tình huống hôm nay với Hướng giáo sư. Hiếm khi Hướng giáo sư ngồi xem bệnh, anh chủ động yêu cầu kiểm tra não bộ một lần.
Xem bệnh hai phút mà xếp hàng kiểm trai chụp phim muốn hết hai tiếng.
Trong lúc đợi kết quả, Mạc Dư Thâm đưa Hề Gia ra ngoài đi dạo, không khí bên ngoài rất tốt.
Hai người đan chặt mười ngón, không có mục đích gì đi dọc theo vỉa hè.
Mạc Dư Thâm chưa từng nghĩ tới có ngày mình sẽ nắm tay một người phụ nữ dạo bước trên đường.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!