Sáng ngày giao thừa, năm giờ rưỡi Hề Gia đã rời giường.
Hôm nay bảy giờ rưỡi bắt đầu quay để kịp xế chiều làm cơm tất niên, cô muốn ôn tập bút ký và xem lại kịch bản quay hôm nay.
Chuông báo thức vang lên hai tiếng, Hề Gia vội vàng tắt đi, sợ đánh thức Mạc Dư Thâm.
Mạc Dư Thâm đã tỉnh, "Ngủ thêm chút nữa đi.
"Hề Gia lại tham lam hít hơi thở thuộc về anh thêm năm phút nữa."Ông xã, hơi thở trên người anh rất khác với những người đàn ông khác, em nhắm mắt cũng có thể nhận ra anh.
"Mạc Dư Thâm không lên tiếng. Đây là câu nói bịa đặt kinh điển nhất. Lần đầu tiên ở khách sạn trên núi chẳng phải cô còn nhầm anh thành đối tượng tình một đêm sao? Lúc đó cô rõ ràng mở to mắt nhìn anh, đã vậy hai người cùng chung chẳn gối cả một đêm, chẳng lẽ không có hơi thở của anh?"Không tin à?
"Hề Gia ngẩng đầu hỏi. Mạc Dư Thâm không trả lời mà hỏi lại:"Khác với những người khác? Những người khác là ai?Hề Gia:Ba em, anh cả, anh hai. Còn những người đàn ông khác chưa từng ôm qua, không biết.
"Nói rồi cô duỗi người một cái. Thời gian không đủ cho cô dùng. Một mình Mạc Dư Thâm trên giường cũng không ngủ được, dậy theo cô. Hề Gia kéo màn cửa sổ ra, muốn xem thời tiết hôm nay thế nào, nhìn ra ngoài, cô không khỏi hưng phấn,"Ông xã, tuyết rơi rồi, anh mau lại đây xem.
"Cô mở toàn bộ màn cửa. Công trình kiến trúc của làng du lịch đều được khoác lên mình chiếc áo màu trắng mênh mang, tất cả cây cối cũng đọng lại một tầng tuyết trắng. Trong vòng một đêm mà cả đất trời đều là tuyết. Tuyết vẫn còn rơi. Mạc Dư Thâm hỏi cô,"Đi xuống nặn người tuyết với em nhé?
"Cô kích động như vậy chắc là muốn chơi tuyết rồi. Hề Gia nào có tâm tình đi nặn người tuyết, cô chạy đến bên giường, lấy điện thoại gọi cho ai đó. Đầu bên kia, Chu Minh Khiêm đang ngủ say, bị tiếng chuông dồn dập đánh thức. Đêm qua anh xử lý hết công việc tồn đọng xong đã là ba giờ sáng. Lúc này mới hơn năm giờ, anh còn chưa ngủ được ba tiếng. Chu Minh Khiêm có tật xấu tức giận khi bị đánh thức, cả đoàn làm phim đều biết, chỉ có Hề Gia không biết."Hề Gia, cô làm cái gì vậy!
Cô có biết bây giờ là mấy giờ không hả!?
"Hề Gia mở loa ngoài, tiếng rống này đã làm kinh động đến Mạc Dư Thâm. Mạc Dư Thâm thật muốn cầm điện thoại qua nói với Chu Minh Khiêm một câu: Là tôi, Mạc Dư Thâm. Dọa chết anh luôn. Hề Gia còn chưa kịp ôn lại bút ký nên tại thời điểm này, Chu Minh Khiêm vẫn là thần tượng của cô, là vị đạo diễn mà cô thích. Cô không so đo anh hô to gọi nhỏ, giọng nói bình thản:"Chu đạo, tuyết rơi rồi, còn đọng lại nữa. Bây giờ vẫn còn rơi, trời chưa sáng, vừa khéo đúng cảnh mà chúng ta muốn quay.
"Chu Minh Khiêm giật mình, còn tưởng mình đang nằm mơ, Hề Gia trở nên ôn hòa như vậy từ khi nào vậy?"Chu đạo?
"Hề Gia cho rằng Chu Minh Khiêm đã trả lời nhưng do cô không nghe thấy nên mới gọi lại. Chu Minh Khiêm:"Biết rồi." Cuộc điện thoại này làm anh tỉnh táo lên không ít, ngồi dậy, "Sao cô dậy sớm vậy?
"Hỏi xong, anh chợt phát hiện hình như mình bị bệnh. Vẽ vời hỏi thăm làm gì không biết. Hề Gia:"Xem kịch bản." Cô không nói chuyện mình ôn tập bút ký.
Chu Minh Khiêm cúp điện thoại. Anh càng ngày càng không hiểu người phụ nữ này.
Đi đến bên cửa sổ, anh kéo màn cửa ra, giật mình. Đây chính là khung cảnh mà anh muốn.
Dự báo thời tiết cũng không chuẩn như vậy.
Tuyết lớn sắp đến.
Anh gọi điện thoại cho Dư An, nói cô thông báo cho tất cả mọi người, sáu giờ rưỡi tập hợp phim trường.
Hề Gia nhận được thông báo trong nhóm, sáu giờ rưỡi bắt đầu. Cô dùng tốc độ nhanh nhất để rửa mặt, vừa chải tóc vừa ôn lại bút ký.
6 giờ 15 phút, Chu Minh Khiêm đã chuẩn bị xong, đun nước sôi đổ vào túi chườm nóng. Tối qua Dư An đi siêu thị sẵn tiện mua thêm cho anh một cái.
Đây là lần đầu tiên anh sử dụng thứ này, nhìn có chút đáng tin.
Cầm theo túi chườm nóng, anh đi ra ngoài.
Hề Gia vừa vặn từ thang máy đi ra, vội chạy về phòng của mình, hôm nay tuyết rơi, cô muốn đổi túi chống thấm nước đựng sổ
Vừa khéo đối mặt với Chu Minh Khiêm, cô trừng mắt liếc Chu Minh Khiêm một cái, một chút hảo cảm cũng không cho anh, quẹt thẻ vào phòng.
Chu Minh Khiêm: "....."
Tâm tình bất định, sớm muộn gì anh cũng bị người phụ nữ này bức chết.
Hề Gia mới vừa bỏ ra nửa tiếng ôn lại những ký ức liên quan đến Chu Minh Khiêm.
Chu Minh Khiêm đến phim trường, các nhân viên cũng lục đục tới. Mạc Dư Thâm cũng ở đó, đang nói chuyện với khương Thấm.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!