Chương 38: Công việc không phải là thứ cô có thể giở thói đại tiểu thư!

"Sao Khương Thấm vẫn chưa tới?

"Chu Minh Khiêm nhìn đồng hồ đeo tay, nói. Có người nói:"Chắc là không được khỏe.

"Tối qua Khương Thấm quay cảnh đêm, quay đến hai giờ rưỡi mới xong. Chu đạo thì bị cảm lạnh, đau dạ dày, Khương Thấm cũng hít không ít khí lạnh, xem chừng bị cảm lạnh rồi. Chu Minh Khiêm:"Không đợi cô ấy nữa."

Anh nhìn Hướng Lạc, "Lát nữa cô nói lại với Khương Thấm nội dung cuộc họp hôm nay.Hướng LạcỪm

"một tiếng. Mặc dù không tình nguyện nhưng cũng không dám phản bác Chu Minh Khiêm. Chu Minh Khiêm ra hiệu cho Hề Gia,"Mau in kịch bản đã sửa ra cho mỗi người một phần đi.

"Hề Gia choáng váng, không hiểu nhìn Chu Minh Khiêm. Bút ký ngày hôm trước và của ngày hôm qua cô đều đã đọc lại rồi, đâu có ai kêu cô sửa kịch bản đâu. Chẳng lẽ trước đó vài ngày, Chu Minh Khiêm có yêu cầu cô sửa kịch bản? Cũng không đúng, cô sẽ không kéo dài công việc đến ngày thứ hai. Chu Minh Khiêm thấy Hề Gia không quan tâm lại không lên tiếng, khí nóng trên người anh bắt đầu sục sôi. Làm phiền nhiều người ở đây như vậy, Chu Minh Khiêm cố gắng đè ép cơn giận của mình,"Hề đại biên kịch! Đi in tất cả kịch bản đã được sửa ra!

Nếu cô không muốn đi in thì mau gửi file vào trong nhóm đi!

"Anh gằn từng chữ. Tất cả mọi người đều nhìn ra được, Chu Minh Khiêm tức giận rồi, còn là loại tức giận không hề nhẹ. Hề Gia biết mình đã quên, nhưng vẫn muốn làm rõ,"Chu đạo, anh yêu cầu tôi sửa kịch bản lúc nào?" Cô thật sự muốn biết Chu Minh Khiêm phân phó nhiệm vụ cho cô khi nào.

Cô không có một chút ấn tượng nào, trên bút ký cũng không có ghi lại.

Nhưng những lời này rơi vào tai Chu Minh Khiêm lại thành một ý tứ khác, như thể hỏi: Anh kêu tôi sửa kịch bản hồi nào!?

Chu Minh Khiêm cười lạnh một tiếng.

Đến mức này rồi mà vẫn còn già mồm giảo biện không thừa nhận.

Cũng đúng. Làm sao có thể trông cậy giới hạn của người phụ nữ này được.

Có giới hạn sẽ không chen chân vào cuộc hôn nhân của người khác.

May sao, hôm qua lúc gọi điện cho Hề Gia, mọi người cũng có mặt ở phòng họp.

Ấn tượng của cô Thượng đối với Hề Gia rất tốt, bà nhìn người cũng coi như là chuẩn. Hề Gia không phải người tự cao tự đại, không phải cô gái không biết trời cao đất dày, hẳn là có lý do riêng.

"Hôm qua tầm sáu giờ chiều, Chu đạo có gọi điện thoại cho em. Có phải em uống rượu với bạn, uống nhiều quá nên quên rồi không.

"Chu Minh Khiêm phất tay,"Cô Thượng, cô không cần tìm lí do giải vây cho cô ta. Cô ta không phải quên mà là cố tình khiến tôi khó xử."

Lần trước, anh nói kịch bản của cô vô vị.

Hôm nay cô lại dùng phương thức này đánh trả.

Cô biết Mạc Dư Thâm là nhà đầu tư của bộ phim này nên không kiêng nể ai cả.

Cô Thượng còn muốn nói thêm vài lời nhưng bị Chu Minh Khiêm dùng động tác ngăn lại, bà cũng coi như thôi.

Hề Gia tranh thủ lấy điện thoại ra kiểm tra lại nhật ký cuộc gọi. Chiều qua lúc 6 giờ 15 phút, Chu Minh Khiêm có gọi cho cô, cuộc trò chuyện dài tận 9 phút 23 giây..

Xem ra, anh nói không ít.

Trí nhớ của cô bây giờ đã không thể kéo dài được quá sáu tiếng.

Hề Gia không để ý bệnh tình của mình, nhìn về phia Chu Minh Khiêm, "Chu đạo, tôi quên rồi."

"Ồ.

"Chu Minh Khiêm chỉ phát ra một tiếng chứa đầy khinh thường và trào phúng. Hiển nhiên là không tin lời giải thích của cô. Chu Minh Khiêm khép lại tập tài liệu họp của mình, dùng sức ném lên bàn"bụp

"một tiếng. Hướng Lạc và mấy người khác quay đầu nhìn nhau. Bọn họ cũng không đồng tình với Hề Gia, đây là bổn phận công việc của cô. Ban đầu nhìn quầng thâm mắt của Hề Gia, bọn họ còn tưởng cô thức đêm viết kịch bản. Hóa ra là đi chơi đến tận khuya. Chu Minh Khiêm một tay vuốt mũi, một tay xoa dạ dày,"Cô có biết mấy người bọn họ đã bận rộn cả đêm để dựng cảnh tạm thời, bố trí đạo cụ, tất cả chỉ vì một cảnh hôm nay.

Kết quả, cô chỉ nhẹ nhàng nói một câu là cô quên."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!