Sau vài ngày khai mạc , các diễn viên lần lượt vào đoàn làm phim.
Lúc này Hề Gia mới bắt đầu nhức đầu, diễn viên nhiều như vậy, dù là chính hay phụ thì cô đều muốn cùng bọn họ giao lưu trao đổi kịch bản, nên đều phải nhớ kỹ tên của từng người.
Còn có các nhân viên của đoàn làm phim...
Lúc trước cô che giấu Chu Minh Khiêm và Tinh Lam chuyện mình bị mất dần trí nhớ, bây giờ thì khó rồi nhưng vẫn phải kiên trì.
Hề Gia vốn tưởng ở cùng đoàn phim với Diệp Thu thì có thể cùng nhau phóng túng. Ai ngờ số câu mà cô và Diệp Thu có thể trò chuyện với nhau có thể đếm bằng đầu ngón tay.
Cô thì bận bịu không có thời gian nói chuyện phiếm. Diệp Thu bị Chu Minh Khiêm đả kích đến thương tích đầy mình, chỉ cần nghỉ ngơi một cái là Diệp Thu lại cầm kịch bản lên nghiên cứu.
Quay phim đến ngày thứ mười rồi mà Diệp Thu vẫn còn mơ màng. Cảnh quay vừa rồi, *NG đến 31 lần đều chưa đạt. Cô bất đầu hoài nghi cuộc sống này.
*no good
Chu Minh Khiêm rõ ràng không còn nhẫn nại, "Diệp Thu, bước chân chậm một chút nữa, chậm một chút! Không biết hai chữ "thận trọng" viết như thế nào hả!
"Diệp Thu cảm thấy bước chân mình hướng tới nam chính đủ chậm, có thể là Chu Minh Khiêm vẫn ngại cô đi quá nhanh, bây giờ cô đi đường cũng không dám đi nhanh nữa. Chu Minh Khiêm bực đến tim đau co thắt, phất phất tay, để cho cô lấy lại cảm giác, quay những phân cảnh khác trước. Hề Gia ngồi bên cạnh Chu Minh Khiêm, nhìn Diệp Thu trong máy giám sát, tựa hồ vẫn chưa tìm được trạng thái,"Chu đạo, anh nói chuyện ôn hòa một chút thì cô ấy đã nhập vai được rồi."
Ánh mắt Chu Minh Khiêm nhàn nhạt, nhìn cô chằm chằm giống như là đang nói: tôi cần cô dạy chắc?
Hề Gia không truy cứu nữa, bước qua an ủi Diệp Thu.
Ở đoàn làm phim, cô và Diệp Thu cũng không có nhiều cử chỉ thân mật. Vai diễn này là do Diệp Thu tự mình lấy được, nếu người ngoài biết bọn họ là khuê mật thì lại dèm pha tứ phía.
Diệp Thu quay đầu, cười cười, nhận lấy trà sữa Hề Gia chuẩn bị cho mình.
Hề Gia ngồi xuống bậc thang kế bên cô ngồi xuống, "Có tâm sự à?Diệp Thu lắc đầu,Căng thẳng quá thôi. Trước kia chưa từng hợp tác với các đạo diễn và diễn viên lớn nổi tiếng như vậy.
"Hôm nay cô có cảnh quay với Hoắc Đằng, có chút câu nệ nên cứ quên lời thoại. Cô bây giờ như là một diễn viên gà mờ. Hề Gia:"Buổi tối về khách sạn chúng ta cùng nhau ăn cơm đi."
"Về khách sạn thì gọi video cho vị kia nhà cậu đi.
"Diệp Thu nhã nhặn từ chối. Diệp Thu không muốn lãng phí thời gian của Hề Gia, ban ngày thì cô dùng bút ghi âm ghi lại nội dung cần nhớ, tối thì sửa sang lại rồi ghi ghi chép chép, ăn bữa cơm cũng tốn thời gian. Hề Gia:"Xùy... anh ấy cũng rất bận.
"Cô không có công khai mối quan hệ với Mạc Dư Thâm. Là anh không cho nói, anh nói cơ hội lần này là do cô cố gắng tranh thủ cho chính mình chứ không cần nhờ ai hết. Công khai thì không biết mọi người xung quanh sẽ dị nghị như thế nào. Kỳ thật, cô cũng không quan trọng chuyện này lắm. Diệp Thu vẫn không có ý định ăn cơm,"Tớ không có yếu ớt như vậy, về khách sạn tớ còn muốn tìm những diễn viên khác khớp kịch bản.
Cậu về nghỉ ngơi sớm một chút đi.
"Hề Gia cũng không khăng khăng kiên trì, yên lặng ngồi cạnh Diệp Thu. Diệp Thu điều chỉnh trạng thái, tập trung xem lại lời thoại. Hôm nay bọn họ quay ở làng du lịch, phần diễn vẫn còn nhiều. Hề Gia ngồi ở ghế dài ven đường, bên kia đang quay cảnh của nam chính và Hướng Lạc."Hề Gia.
"Chu Minh Khiêm gọi cô. Bên kia đạo diễn vừa hô"cut
"thì thợ trang điểm bắt đầu vào chỉnh trang lại cho diễn viên. Hề Gia nhìn lướt qua người đang ngồi trước máy giám sát, không nghĩ tới chu Minh Khiêm cũng đang nhìn cô bằng con mắt không mấy thân thiện. Cô nhàn nhạt thu lại tầm mắt. Người đàn ông này, có ngày cô phải trị cái tính phách lối của anh ta. Bây giờ cô có chút đồng cảm với Dư An, không biết làm sao cô ấy có thể chịu được cái tính khí táo bạo cuồng kia mỗi ngày như thế nào. Đúng, táo bạo cuồng dại."Hề Gia!
"Chu Minh Khiêm nhìn người phụ nữ không cách quá xa kia, tính tình nóng nãy, gọi một lần không nghe, anh đành phải gọi lần nữa. Bỗng nhiên Diệp Thu quay người, phát hiện Hề Gia đang ngồi cạnh cô,"Gia Gia, Chu Minh Khiêm gọi cậu kìa.
"Hề Gia sững sờ, sao cô lại không nghe thấy? Trong lòng có chút bất an, cô vô ý thức xoa xoa lỗ tai, vẫn cứ ù tai như cũ, nhưng Diệp Thu nói cô vẫn nghe mà."Hề Gia!!!
"Tiếng gầm của Chu Minh Khiêm truyền tới. Anh đã gọi Hề Gia rất nhiều lần, tất cả mọi người đều nghe thấy chỉ có cô là ngoảnh mặt làm ngơ. Anh nhịn không được, nâng tông giọng cao đến quãng tám. Hề Gia đến gần,"Chuyện gì?
"Chu Minh Khiêm nhìn bộ dạng lơ đãng của cô, đột nhiên mất kiên nhẫn, chỉ một lời thoại trên kịch bản,"Rườm rà!
"*. Ở trong máy quay, phần đối thoại này không có chút hấp dẫn cũng như là râu ria. Hề Gia nghiêm túc nhìn một chút, không cảm thấy bất ổn chỗ nào, hơn nữa nhìn cái thái độ và ngữ khí của Chu Minh Khiêm, cộng với việc thính lực đột ngột giảm xuống, làm cho tâm tình của cô nhất thời không được tốt. Cô nói:"Được rồi, tôi biết rồi.
Chu đạo, anh cũng bớt giận một chút, nếu không thì nhìn bình chữa cháy cũng như ngọn lửa, nhìn đùi gà cũng thành rườm rà."
Xung quanh bỗng chốc im bặt.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!