Chương 27: Mạc Dư Thâm ghen

Buổi trưa ngày đầu năm, Mạc Dư Thâm và Hề Gia về nhà cũ ăn cơm.

Trên đường, Hề Gia bắt đầu làm bài tập, lấy sổ ra.

Mạc Dư Thâm khép sổ lại, cất vào túi của cô, "Không cần nhìn.

"Mỗi ngày cô đều tốn mấy tiếng đồng hồ để ôn lại nội dung bút ký, anh còn mệt thay cô. Hề Gia:"Em không còn ấn tượng gì với ông bà nội hết.

"Mạc Dư Thâm mở album ảnh trên điện thoại ra đưa cô,"Trong này là video của ông bà nội. Hai người họ biết em không nhớ gì, sẽ không nói những thứ em nghe không hiểu.

"Hề Gia thả lỏng không ít, cầm điện thoại di động của anh qua xem. Xem vài đoạn video, Hề Gia lướt vài tấm nữa thì có một bóng lưng đang ghé vào cửa sổ đập vào mắt. Hề Gia xoay mặt,"Anh chụp lén em?

"Đuôi lông mày nhướng hết lên. Mạc Dư Thâm không đả kích cô, gật đầu. Hề Gia rất hài lòng,"Hóa ra anh thầm mến em." Cô khoe khoang, "Anh cũng có mắt nhìn đấy."

Mạc Dư Thâm chống cằm nhìn ra ngoài cửa sổ, mặc kệ cô tự biên tự diễn.

Ô tô lái vào trong sân, trong đó còn có mấy chiếc xe đang đậu.

Mạc Dư Thâm nhận ra chiếc xe đó, là của ba anh và của Mạc Liêm, anh không biết hôm nay bọn họ cũng tới. Tết những năm trước, chỉ có anh về ăn cơm cùng ông bà.

Mạc Liêm đang nói chuyện điện thoại ở trong xe, vừa cúp máy, đẩy cửa xe xuống.

Hề Gia cũng xuống xe, bốn mắt nhìn nhau, cô kinh ngạc. Vậy mà lại gặp người quen ở nhà ông nội của Mạc Dư Thâm. Thì ra Trái đất cũng không lớn như vậy.

"Đã lâu không gặp.

"Hề Gia thu lại biểm cảm, mỉm cười chào hỏi. Mạc Liêm có chút ngoài ý muốn, anh không nghĩ là Hề Gia vẫn còn nhớ rõ mình, nghe nói ký ức của cô không tốt, không nhớ được qua đến ngày thứ hai."Đã lâu không gặp." Anh cũng không để ý biểu tình gì trên mặt Mạc Dư Thâm.

Anh và Hề Gia đã nhiều năm không gặp.

Hồi hai người còn ở nước ngoài, do có cùng vòng tròn bạn bè nên thường ra ngoài chơi.

Hề Gia liên hôn cùng Mạc Dư Thâm, anh cũng có biết, mỗi lần cô về nhà cũ, anh đều không đến nên mới không chạm mặt.

Hề Gia chỉ nhớ được tên tiếng Anh của Mạc Liêm chứ không nhớ được tên tiếng Trung. Cô nhìn Mạc Dư Thâm cầu giúp đỡ.

Ánh mắt Mạc Dư Thâm tĩnh mịch, không chớp mắt nhìn cô.

Hề Gia đọc không hiểu ánh mắt này, "Còn không giới thiệu cho em một chút.

"Mạc Dư Thâm vòng qua đuôi xe, nắm tay Hề Gia dắt đi, trực tiếp lướt qua Mạc Liêm. Mạc Liêm"Ha

"một tiếng, không vội vào nhà, châm điếu thuốc. Hề Gia mụ mị, đợi đi xa rồi, cô hạ giọng hỏi Mạc Dư Thâm:"Anh sao vậy? Người quen của nhà anh, sao anh không chào hỏi?

"Mạc Dư Thâm thật cũng không muốn nói ra, việc xấu trong nhà anh không muốn nhắc đến. Có giải thích, Hề Gia cũng không hiểu những ân oán giữa anh và Mạc Liêm."Mạc Liêm là con riêng của ba, lớn hơn anh.

Khi ba và mẹ ly hôn, ba tái hôn với mẹ của anh ta.

"Hề Gia trố mắt, nửa ngày vẫn chưa tiêu hóa xong. Thì ra tên tiếng Trung của anh là Mạc Liêm, còn là anh em cùng cha khác mẹ với Mạc Dư Thâm. Hề Gia nhất thời không biết an ủi anh như thế nào, chỉ biết dùng sức nắm tay anh. Mạc Dư Thâm nhìn cô, không hiểu, anh liền nhớ đến lần đầu tiên ở khách sạn trên núi, trong nội tâm của cô lúc đó có một người đàn ông có"cặp mắt đào hoa

". Còn có lần đó, khi anh đến bất động sản Mạc thị ở Thượng Hải, Mạc Liêm từng nói qua,"Nghe nói gần đây cậu đang xin vốn đầu tư cho việc nghiên cứu thuốc mới à?

Nếu cậu cầu xin tôi, tâm trạng tốt thì sẽ bán ân tình cho cậu.

"Con người của Mạc Liêm, từ trước đến nay đều máu lạnh vô tình, đặc biệt là những việc liên quan đến anh, Mạc Liêm không bỏ đá xuống giếng đã là nhân từ rồi, làm gì có chuyện hảo tâm giúp đỡ như vậy. Lúc ấy anh không hiểu, hiện tại nhớ lại, Mạc Liêm không phải giúp anh, mà là giúp Hề Gia. Hề Gia thấy Mạc Dư Thâm cứ nhìn cô, không nói gì, cô dỗ cho anh vui,"Em và Mạc Liêm giao tình cũng không sâu, về sau càng ít gặp mặt.

"Mạc Dư Thâm không biết tại sao lại phun một câu:"Giao tình không sâu mà còn nhớ rõ anh ta?

"Lời vừa dứt, Mạc Dư Thâm cũng cảm giác mình thất thố. Sao anh lại có thể thốt ra một câu không có trình độ như vậy? Anh không nên nói như vậy với Hề Gia. Mặc kệ người cô thích là ai, đó cũng là quá khứ của cô. Ngày trước, mỗi lần đối mặt với Mạc Liêm và mẹ của anh, anh đều không đổi sắc mặt. Hôm nay có chút mất phong độ. Hề Gia trừng mắt nhìn, cũng cảm thấy ủy khuất,"Làm sao em biết được hết lần này đến lần khác đều nhớ kỹ anh ấy?

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!