Thư ký Đinh cũng không cảm thấy lạ khi Mạc Dư Thâm nói muốn đi dự lễ khai mạc cuộc thi cưỡi ngựa. Dù sao thì anh cũng là một trong những đại cổ đông.
Bất quá tối nay lúc tan ca, Mạc Dư Thâm đã nói là ngày mai tăng ca, không đến tham dự.
Mới có mấy tiếng trôi qua mà đã đổi chủ ý. Gần đây Mạc Dư Thâm thay đổi thất thường, mệnh lệnh khó hiểu.
Thư ký Đinh trả lời: [Được, tôi sẽ sắp xếp.]
Mạc Dư Thâm: [Nhớ mang máy ảnh.]
Đinh thư ký chấm hỏi.
Vẫn trả lời lại:[Được.]
Sáng hôm sau khi thư ký Đinh đến đón Mạc Dư Thâm còn không quên báo cáo: "Đã mang theo máy ảnh.
"Anh suy nghĩ cả đêm rồi mà vẫn không biết Mạc Dư Thâm muốn đem theo máy ảnh làm gì, anh cũng không dám đoán mò lung tung. Mạc Dư Thâm:"Lúc Hề Gia thi đấu, cậu quay chụp nhiều một chút.
"Thư ký Đinh đáp ứng. Đây là chuyện riêng của ông chủ, anh cũng không tiện hỏi nhiều. Vốn ánh mắt của Mạc Dư Thâm nhìn ngoài cửa sổ, về sau ánh mắt chuyển đến cửa kính đằng trước, cuối cùng lại nhìn thư ký Đinh:"Là Quý Thanh Thời nhờ chụp.Thư ký Đinh:.....
"Không cần giải thích với tôi nha. Nhưng mà Mạc Dư Thâm từ khi nào lại dễ nói chuyện như vậy? Người khác nhờ làm gì thì làm cái đó. Mạc Dư Thâm cũng cảm giác không ổn. Khắp nơi trong xe đều trôi nổi không khí giấu đầu lòi đuôi. *nguyên văn của tác giả là"nơi đây không bạc". Theo baidu thì câu này xuất phát từ một câu chuyện một người đàn ông chôn bạc ở dưới gốc cây vườn nhà mình. Vì sợ người khác đào lên mà ghi một mảnh giấy "Ở đây không có bạc
"rồi dán lên cái cọc đâm xuống chỗ chôn bạc. VN mình cũng có câu là"lạy ông tôi ở bụi này
". Mạc Dư Thâm ho khan hai tiếng, lấy điện thoại ra mở hộp thư đọc những email mới gửi. Thư ký Đinh mất vài phút để tiêu hoá lời nói của anh, hỏi ý kiến Mạc Dư Thâm:"Mạc tổng, để tôi nói với Võ Dương chút nữa ngài muốn đến tham dự lễ khai mạc."
"Được.
"Thư ký Đinh đã rõ, nhắn tin cho Võ Dương: [Chút nữa Mạc tổng sẽ đến tham sự lễ khai mạc. ] Võ Dương:[Vậy thì anh ngàn lần vạn lần cố gắng ngăn anh ấy đến khu phòng chờ của tuyển thủ, anh ấy xụ mặt cả ngày, các tuyển thủ nhìn thấy không chỉ thêm lo lắng mà còn ảnh hưởng đến tâm trạng. ] Thư ký Đinh:".....
"Không còn nghi ngờ gì."Mạc tổng.
"Mạc Dư Thâm tắt điện thoại,"Võ Dương nói gì?
"Sắc mặc thư ký Đinh vẫn được xem như bình tĩnh nói:"Võ Dương đang làm công tác tư tưởng cho các tuyển thủ.
"Ý là không rãnh gặp anh. Mạc Dư Thâm gật đầu. Bầu không khí có chút vi diệu. Đến sân vận động. Những khách mời nổi tiếng đã đi thảm đỏ xong, phát trực tiếp cũng tạm thời kết thúc, chờ đến lúc thi đấu. Người phụ trách của giải đấu đang đợi Mạc Dư Thâm ở bãi đậu xe. Mạc Dư Thâm vừa bước xuống xe liền thấy người, anh không thích phô trương kiểu này,"Các người đi làm việc đi.Người phụ trách:Mạc tổng, ngài có muốn lên sân khấu đọc diễn văn khai mạc không, văn bản cũng đã chuẩn bị xong."
Mạc Dư Thâm khoát khoát tay.
Người phụ trách hiểu ý, cũng không nhiều lời, tự mình đưa Mạc Dư Thâm đi tham quan đấu trường.
Chỗ ngồi của Mạc Dư Thâm và thư ký Đinh là ở hàng đầu tiên khu VIP ngay giữa khán đài.
Trình Duy Mặc đã đến, anh ngồi ở hàng thứ ba.
Mạc Dư Thâm đã thấy Trình Duy Mặc, anh bất động thanh sắc đem cất chiếc nhẫn đang đeo vào trong túi.
Thư ký Đinh chứng kiến toàn bộ quá trình cũng không lên tiếng.
Anh để thư ký Đinh ở lại hàng thứ nhất, bước qua ngồi xuống cạnh Trình Duy Mặc.
Trình Duy Mặc nghe tiếng động kế bên, quay người qua liền giật mình, "Sao cậu nói không đến?Mạc Dư Thâm:Không đến không tốt."
Trình Duy Mặc gật đầu, nghĩ Mạc Dư Thâm là cho giải đấu chút thể diện.
Mạc Dư Thâm lấy điện thoại ra, tiếp tục nhìn cái email mà mình đã nhìn rất nhiều lần vừa rồi.
Trình Duy Mặc thấy anh bận rộn cũng không hỏi nhiều, nhìn quanh bốn phía, thỉnh thoảng liếc nhìn chỗ thi đấu vượt chướng ngại vật, các tuyển thủ vẫn chưa ra sân.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!