Thích Nguyên Hàm dứt lời liền đối mắt nhìn nhau với Chu Vĩ Xuyên.
Chu Vĩ Xuyên sao có thể đấu nổi với cô, chột dạ tránh mắt đi.
Về sau, Thích Nguyên Hàm không thèm nhìn Chu Vĩ Xuyên nữa, tên đàn ông này rất không xứng, cô không muốn tâm trạng tốt của mình bị ảnh hưởng.
Chu Vĩ Xuyên tiếp tục mê man, bị câu nói "Em ngủ tại nhà em họ của anh" làm cho ngu người, câu này như thể đang nói "Em ngủ tại nhà tình nhân của anh
", khiến cho khí thế oai phong khi được chủ động chất vấn của hắn, phút chốc bị dập tắt rồi. Hắn ngồi yên vài giây, rồi ngập ngừng dò hỏi:"Em, em đang nói đến em họ nào vậy?
"Trong lòng hắn cầu may, hy vọng thực sự là nhà em họ thật của hắn. Thích Nguyên Hàm cúi đầu lật xem tài liệu, sau đó hỏi ngược lại hắn:"Anh có mấy em họ?"
Giọng điệu của cô đều đều, vào tai của Chu Vĩ Xuyên thì không còn là cái nghĩa đó nữa, "Có mấy em họ" hàm ý là "Có mấy tình nhân
". Chu Vĩ Xuyên lâm vào thế bị động, Thích Nguyên Hàm hôm nay khiến hắn không thể nhìn thấu, hắn không hiểu cô đang nghĩ gì, càng không dám đoán mò Thích Nguyên Hàm có biết mình nɠɵạı ŧìиɦ hay không. Chu Vĩ Xuyên cẩn thận quan sát vẻ mặt của Thích Nguyên Hàm, nói:"Em cũng biết nhà chúng ta là một gia tộc lớn, có rất nhiều họ hàng, em họ là nhiều nhất... Đừng nói là đêm qua em ngủ ở nhà Diệp Thanh Hà nhé?"
"Chính là đến chỗ của em ấy."
Thích Nguyên Hàm thờ ơ nói, hai mắt Chu Vĩ Xuyên lại sáng quắc, vào lúc cô làm việc rất chướng mắt, cô ngẩng đầu thở ra một hơi, rất khó chịu nói:"
Nếu anh không tin, có thể nhìn xem bộ quần áo trên người em có phải của em họ nhà anh không.
"Trước đây Thích Nguyên Hàm sẽ không bao giờ nói những câu như vậy, cô không thích gây ra những rắc rối không cần thiết, nếu không phải do Chu Vĩ Xuyên chất vấn, cô đã xem ngày hôm qua như chưa từng xảy ra. Bây giờ cô trả treo lại đủ, chỉ cảm thấy rất đã, rất sảng khoái. Chu Vĩ Xuyên vò đầu bứt tóc, hình như bị chuốc hơi nhiều rượu, bắt đầu đau đầu hỏi:"Vậy... vậy hai người đã làm những gì?"
Thích Nguyên Hàm nói: "Cùng nhau xem phim, ăn tối, lúc ra ngoài thì trời mưa to quá, quần áo ướt sũng, nên em đến nhà em ấy gần đó, tối lại thì nghỉ tại nhà em ấy, rồi mượn quần áo của em ấy."
Giọng điệu đều đều, chỉ nói những chuyện đã xảy ra ngày hôm qua, báo cáo hành trình của mình cho hắn như trước. Thích Nguyên Hàm nhìn hắn thật sâu, ánh mắt như muốn nói: Anh có tư cách gì quản tôi?
Chu Vĩ Xuyên không muốn nghe, nói sâu xa hơn thì quả thực hắn không có tư cách, hiện tại hắn ta mở miệng ngậm miệng chỉ có một cô vợ, mặt dày dựa dẫm lấy, một khi Thích Nguyên Hàm không để hắn mở mồm, hắn sẽ không còn đủ tư cách nữa.
Hắn vẫn khá sợ Thích Nguyên Hàm sẽ tức giận, rồi lại gọi hắn là "Chồng cũ
". Người hổ thẹn với lương tâm là hắn, hắn không thể hỏi tiếp, chỉ có thể nói gì đó để lảng sang chuyện khác, nói:"Bảo bối, anh còn đang say máy bay, anh quay về nghỉ ngơi lúc đã, rồi sau đó sẽ đến thăm em."
Thích Nguyên Hàm ừ một tiếng, nói: "Đóng cửa lại."
Chu Vĩ Xuyên đứng dậy nhìn Thích Nguyên Hàm một hồi, ánh mắt rơi vào quần áo của Thích Nguyên Hàm, quần áo của tình nhân được mặc trên người vợ mình, hẳn rất thú vị, nhưng hắn không có ý nghĩ kích động như vậy, chỉ có một loại cảm xúc phức tạp không thể giải thích được.
Khi hắn đóng cửa lại, Thích Nguyên Hàm ngẩng đầu lên, khóe miệng có một đường cong khinh thường, cảm thấy hắn rất khôi hài.....
Chu Vĩ Xuyên mù tịt không hiểu gì trải qua mấy phút này, hắn to gan đưa Diệp Thanh Hà vào công ty, chỉ là tìm tòi sự kíƈɦ ŧɦíƈɦ, hiện tại kíƈɦ ŧɦíƈɦ có rồi, nhưng hắn cảm thấy người bị kíƈɦ ŧɦíƈɦ chính là mình.
Hắn không thể hiểu nổi, chạy thẳng xuống tầng hai mươi tìm Diệp Thanh Hà.
Diệp Thanh Hà làm việc ở bộ phận thiết kế nội thất, chủ yếu là thiết kế bố trí nhà cửa, hay có yêu cầu số lượng đơn lẻ, thường xuyên ra ngoài có việc, nhưng nàng có thân phận đặc biệt, cấp trên cũng không dám áp chế, liền sắp xếp cho một vị trí trưởng phòng thiết kế, cho nàng một văn phòng độc lập.
Diệp Thanh Hà mỗi ngày đi làm, ngắm người ta là được rồi, xem như là một chức danh thần tiên.
Chức danh này liên quan đến văn phòng làm việc của Chu Vĩ Xuyên. Trưởng phòng thiết kế phải thường xuyên đi báo cáo công việc, nhưng Diệp Thanh Hà hiếm khi đi tìm Chu Vĩ Xuyên. Toàn là Chu Vĩ Xuyên tự tìm đến.
Có người ghen ghét với sự đãi ngộ dành cho Diệp Thanh Hà, không tránh khỏi xì xào bàn tán vài câu.
"Tuy nói là em họ, nhưng Chu tổng đến nhiều quá rồi, người không biết lại còn tưởng là tình nhân nhỏ đấy."
"Tình nhân nhỏ không phải nên được bố trí vào làm thư ký sao? "
"Sắp xếp làm thư ký lộ liễu như thế, Thích tổng không nhận ra ngay chắc."
"Mấy người đừng có đoán linh tinh, mấy người thấy Diệp Thanh Hà chủ động đi tìm Chu tổng lần nào chưa, nói không chừng là anh em quan hệ rất tốt thôi."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!