Bộ phim này rất nổi, chiếu rạp hôm nào hôm đó kín mít, bình chọn trên internet cũng rất tốt, điểm số đã tăng vọt lên 9.7, và vẫn đang có xu hướng tăng lên.
Phim hồi hộp được điểm cao đến vậy, rất hiếm thấy.
Diệp Thanh Hà mua một phần bỏng ngô và hai ly coca. Nàng vừa đến gần, Thích Nguyên Hàm đã ngửi thấy mùi caramen đường nâu. Diệp Thanh Hà đưa bỏng ngô cho cô, "Chị nếm thử trước?"
Thích Nguyên Hàm lắc đầu nói không cần.
Bảy giờ tối, bắt đầu soát vé.
Ghế ngồi mua rất tốt, ở chính giữa, nơi có tầm nhìn hoàn hảo nhất, Thích Nguyên Hàm ngồi xuống, Diệp Thanh Hà đặt bỏng ngô giữa ghế của họ.
Cả rạp chiếu phim tràn ngập mùi hương caramen của bỏng ngô, rất hấp dẫn, Thích Nguyên Hàm ngoài mặt ra vẻ không muốn ăn, nước miếng lại không ngừng tiết ra, vào lúc rạp chiếu phim tắt đèn, cô lén lút nhét một cái vào miệng.
Động tác vụn vặt này, Diệp Thanh Hà vừa vặn liếc thấy, đuôi mắt nhẹ nhàng nhếch lên một chút, nàng cũng lấy một cái bỏ vào miệng.
Ngọt thật.
Thời tiết trong bộ phim cũng giống như bên ngoài, trời mưa tầm tã, trên đường dòng người tấp nập, che ô đi qua đi lại.
Ống kính rẽ vào góc hẻm sâu, trong tiếng sấm chớp con dao nhọn trên tay người phụ nữ đâm sâu xuống, người đàn ông trước mặt ngã xuống đất, nhưng vẫn chưa chết, vì vậy, người phụ nữ cầm dao đâm anh ta liên tiếp mười nhát.
Sau đó, có một giọng nói hỏi người phụ nữ, "Cô đã có một khoảnh khắc nào muốn gϊếŧ một ai đó chưa?"
Người phụ nữ nói, "Chưa từng."
Giọng nói tiếp tục: "Tôi thì rồi. Lúc còn nhỏ giáo viên phạt tôi đứng, tôi thấy mất mặt, tôi muốn ông ấy nhanh nhanh chết đi. Lớn lên rồi tôi muốn những người ham muốn tôi đều chết. Còn bây giờ tôi muốn những kẻ đã từng chơi tôi chết hết.
Mưa dai dẳng một ngày, cảnh sát tìm được người vợ của người đàn ông, họ lấy ra một con dao, hỏi người vợ có thấy nó quen mắt hay không, người vợ cầm lấy nó và nói rằng rất giống với dao ở trong nhà, cô ấy vào bếp lấy ra một con dao y hệt đưa cho cảnh sát xem.
Cảnh sát nói với người vợ rằng, chồng của cô ấy đã chết trong mưa, người vợ ngước mắt lên, cực kỳ bình tĩnh nói: "Tôi sẽ không nhận xác anh ta."
"Anh ta chết trên đường về nhà." Cảnh sát nhìn kĩ vợ anh ta, đưa cô ấy vào danh sách tình nghi.
Người vợ cười khinh bỉ: "Thế thì thật sự mỉa mai làm sao. Anh ta không mấy khi về nhà, lúc về nhà thì chết."
Máy quay dừng trên khuôn mặt của người vợ một lúc lâu, không nhìn ra cô ấy có vui vẻ hay không, chỉ cảm thấy thật trớ trêu, như người đến bước đường cùng, tuyệt vọng đã quá lâu nên không thể cười nổi nữa, sống hay chết không liên quan gì đến cô ấy.
Cảnh sát nói ra sự tình thật sự, chồng của cô ấy đã chết trên đường đi tìm tình nhân, trên người bị đâm mười nhát dao.
Nhưng cô tình nhân đã biến mất, hiện giờ họ coi cô ta là nghi phạm lớn nhất, hỏi người vợ có biết cô ta hay không.
Người vợ nói: "Các anh nghĩ với một người đã phá hoại gia đình của tôi, tôi sẽ thân quen như thế nào?"
Cảnh sát không còn cách nào khác, họ bắt đầu tìm kiếm, ra lệnh truy nã cô tình nhân khắp thành phố. Sau một tuần tìm kiếm thì họ bắt được người ở trong sòm bạc, nhưng diễn biến sau đó khiến họ không thể trở tay kịp.
Có một đoạn video chứng minh rõ ràng, khi người đàn ông chết, cô ta đang ở trong một con hẻm khác, và từ góc độ đó cô ta có thể nhìn thấy những gì đã xảy ra trong con hẻm kia.
Nghi can trở thành nhân chứng, cảnh sát đau cả đầu, lại không thể không thay đổi thái độ với cô tình nhân, hỏi cô ta đêm đó nhìn thấy những gì?
Cô tình nhân nói đã nhìn thấy một túi rác.
Cảnh sát lục tung khắp bãi đổ rác.
Cô tình nhân nói nhìn thấy một con dao.
Cảnh sát lại tìm dao khắp phố.
Cuối cùng cô tình nhân nói nhìn thấy một người phụ nữ.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!