Thích Nguyên Hàm quay về công ty, bộ phận vẫn yên bình.
Cô đẩy cửa phòng làm việc, nhìn thấy Tiểu Chu đang sốt ruột lục lọi giá sách, lúc quay người sang ánh mắt đã đỏ hoe.
Tiểu Chu khàn giọng nói: "Thích tổng, em nhớ rõ ràng, em để ở đây, em nghĩ, hồ sơ dự thầu nhất quyết không được để linh tinh, còn xếp rất gọn gàng, nhớ cả số thứ tự đã xếp, mỗi ngày tan làm đều nhìn một cái, sợ có người động đến, không ngờ lại mất..."
Thích Nguyên Hàm an ủi cô ta, nhỏ giọng nói: "Trước hết em đừng lo quá, em nhớ kỹ xem, những ngày này có ai đến phòng làm việc của tôi.
"Tiểu Chu cố gắng nhớ lại, xoa mặt. Cô ta thật sự sợ chết rồi, hồ sơ dự thầu quan trọng như vậy, thế mà lại mất trên tay cô ta, nghĩ đến đây, trước mắt cô ta một màu đen ngòm, muốn xỉu, đây là hợp động lớn á, Tống Duệ nói gần chục tỷ cơ. Thích Nguyên Hàm an ủi:"Đừng hoảng, hít sâu vào,"
Tiểu Chu hít sâu một hơi, bình thường cô ta làm việc rất chăm chỉ, cả ngày đứng trông ở cửa phòng làm việc, Thích Nguyên Hàm không có ở đây, cô ta cũng sẽ không tùy tiện để người khác vào, những nhân viên vào phòng làm việc đều đăng ký với cô ta, điều tra một người rất dễ dàng.
"Thư ký Dương, có lẽ là thư ký Dương... Hôm đó em đem tài liệu đến có nhìn thấy anh ta, anh ta còn nhìn chằm chằm tay của em."
Tiểu Chu nhớ lại nói, "Sau đó anh ta đến giao tài liệu lại vào mấy lần nữa, bởi vì anh ta cũng là thư ký, vì vậy không cần em thông qua, em cũng không ngăn anh ta."
Thích Nguyên Hàm gật đầu, "Là anh ta thì tốt."
"Hả? Vậy chúng ta có cần đi hỏi anh ta không, không ngờ anh ta trộm cả cái này, ghê tởm quá!" Tiểu Chu nói, "Đây là bí mật kinh doanh đó, gọi cảnh sát có thể bắt anh ta không?"
"Không cần."
Thích Nguyên Hàm nói.
"Tại sao vậy ạ?
"Tiểu Chu không hiểu. Bởi vì cô cố ý để thư ký Dương trộm đi. Chỉ là thư ký Dương ra tay ghê gớm hơn Thích Nguyên Hàm nghĩ, Thích Nguyên Hàm tưởng anh ta sẽ chụp ảnh lại, trộm nội dung tư liệu là được, không ngờ thư ký Dương hận cô như vậy, cuỗm thẳng hồ sơ dự thầu. Thích Nguyên Hàm cảm thấy rất có lỗi với Tiểu Chu, xem dọa cô bé này kìa, cô nói:"Không sao, chuyện này em không cần tuyên bố ra, lát nữa lại giúp tôi chuẩn bị thêm vài bản là được."
"Vậy không tìm hồ sơ dự thầu nữa sao? Nội dung bên trong quan trọng như vậy..." Tiểu Chu vẫn còn lẩm bẩm than vãn.
Thích Nguyên Hàm nói: "Không sao, anh ta trộm đi cũng chẳng làm được gì, công ty chọn tôi là người đấu thầu, tôi nộp bản trong tay tôi là được."
"Hóa ra là như vậy."
Tiểu Chu ù ù cạc cạc, "Thật sự không sao ạ...
"Làm gì có chuyện không sao, trong hồ sơ dự thầu đều là lá bài, sau này phải niêm phong bịt kín mà nộp lên trên, nếu như bị người khác lấy đi, đồng nghĩa với việc tất cả lá bài đã bị người ta đọc hết, lúc đấu thầu, sẽ mất hết lợi thế. Nhưng Thích Nguyên Hàm hoàn toàn không quan tâm. Đây chỉ là hồ sơ dự thầu cô chuẩn bị cho nhà họ Chu, bản thật sự đã đưa cho Bách Dư Nhu từ lâu rồi, cô nói:"Không sao, đi phô tô đi."
Tiểu Chu hỏi: "Cần bao nhiêu bản ạ, có cần giữ lại một bản dự bị không?"
Thích Nguyên Hàm tính, "Em phô tô ba bản đi."
Dù sao người nhà họ Chu cũng hơi đông, thư ký Dương trộm tài liệu này, ắt hẳn là sẽ đưa cho bác cả nhà họ Chu, nhưng Chu Văn Bá, chú ba nhà họ Chu, ông cụ chắc chắn không thể bỏ qua, mỗi người một bản, tính ra ba bản.
Không phải nhà bọn họ cần cái dự án này sao, vậy được thôi, Thích Nguyên Hàm đưa cho họ tất, mỗi người một bản không ganh ghét đối chọi nhau, đến lúc đó đấu thầu, ba đứa con giao hồ sơ dự thầu giống nhau y đúc, sau đó lại không được chọn thầu cái nào, hahahaha...
Khung cảnh đó nhất định rất đẹp.
Đợi Tiểu Chu đem bản mới in ra đến đây, Thích Nguyên Hàm sửa soạn qua loa, khi đi ra, Diệp Thanh Hà hỏi một câu, "Không việc gì chứ?"
Thích Nguyên Hàm nói không sao.
"Thật sao? Không ai ức hiếp chị?" Diệp Thanh Hà quan tâm hỏi, nhìn khuôn mặt cô, nghiêm túc nói: "Ai ức hiếp chị, em giúp chị ức hiếp lại."
Tiểu Chu trả lời một câu, "Là thư ký Dương, tay chân anh ta không sạch sẽ, trộm đồ của Thích tổng."
Cô ta vừa nói cả nhà đều biết, thi nhau hỏi trộm cái gì, chắc chắn Tiểu Chu không thể nói là trộm hồ sơ dự thầu, chỉ nói thư ký Dương là một kẻ trộm.
Hành vi trộm cắp này, phải tuyên dương đàng hoàng một lần.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!