Rèm cửa sổ trong phòng làm việc chưa kéo xuống.
Thích Nguyên Hàm cúi đầu ký tài liệu trong tay, ngón tay tùy ý vuốt tóc ra sau, sau đó ngẩng đầu nhìn ra ngoài, Diệp Thanh Hà đang nhìn cô.
Từ sân golf về, cách hai ngày cuối tuần, những ngày này, hai người không nhắn tin với nhau, trong điện thoại đôi bên, vẫn dừng ở câu "Em đến đón chị", "Chị ở đâu
"... Đêm hôm đó, là trò chơi đuổi bắt của thợ săn và con mồi. Thích Nguyên Hàm đã mệt, dừng lại cái bút trong tay, chống cằm, nhìn ra bên ngoài, nhìn vào ánh mắt Diệp Thanh Hà đang nhìn cô. Cô cầm điện thoại bàn ở trên bàn, ấn số điện thoại nội bộ, sau đó, hất cằm ra bên ngoài. Diệp Thanh Hà khẽ ngây người, chỉ vào bản thân, Thích Nguyên Hàm gật đầu, Diệp Thanh Hà bị đánh gục bởi niềm vui bất ngờ to lớn này, khóe miệng nàng vểnh lên, nở một nụ cười. Một giây sau, điện thoại trên bàn làm việc của Tiểu Chu reo lên."..."
Tiểu Chu alo một tiếng, "Thích tổng, cần tài liệu gì sao?
"Diệp Thanh Hà quay đầu nhìn Tiểu Chu, nàng cắn môi, vẻ mặt nhìn Tiểu Chu, rất thắc mắc, rất ghen tị, còn có đôi chút hận. Tiểu Chu nhìn ra ánh mắt không có ý tốt của nàng, bất giác ngồi thẳng lưng, cực kỳ thành thật nói:"Vâng ạ, được ạ Thích tổng, em sẽ chuẩn bị tư liệu thật tốt."
Gác máy, Tiểu Chu nói với Diệp Thanh Hà: "Thích tổng kêu chị vào đưa tài liệu, nói chị trì hoãn mãi không nộp bản thiết kế, rốt cuộc là muốn làm gì."
"Chị ấy tìm tôi à?
"Ánh mắt Diệp Thanh Hà sáng rực. Tiểu Chu mạnh mẽ gật đầu, Diệp Thanh Hà chỉ mình lần nữa, Tiểu Chu càng gật đầu mạnh mẽ hơn, Diệp Thanh Hà có hơi không chắn chắn, nhìn vào trong phòng làm việc. Trong phòng làm việc Thích Nguyên Hàm tiếp tục xem tài liệu, lúc mở trang tư liệu rất yên tĩnh, phụ nữ nghiêm túc làm việc, sẽ tỏa ra sức hấp dẫn chết người. Trái tim này của Diệp Thanh Hà, đập thình thịch từng hồi. Bị Thích Nguyên Hàm trêu đùa đến chết."Hừm...
"Chị gái phú bà, rốt cuộc là có ý gì nha. Diệp Thanh Hà lan tràn đủ loại tâm tư. Thích Nguyên Hàm cư nhiên không nổi giận, còn đang... trêu nàng?"Diệp Thanh Hà?" Tiểu Chu gõ bàn nàng, "Chị vào nhanh lên đi, Thích tổng còn mười phút nữa là phải đến văn phòng chủ tịch rồi, chị ấy giục gấp lắm."
"... Ồ.
"Diệp Thanh Hà in bản thiết kế, đợi máy in nôn giấy ra, nàng cầm bản thiết kế gõ cửa đi vào. Thích Nguyên Hàm không ngước đầu, chỉ nói:"Đặt ở kia."
Đợi Diệp Thanh Hà đặt xuống, cô sờ đến một trang cầm lên xem, siêu nghiêm túc nói: "Quan điểm về bản thiết kế này đã viết chưa? Chỉ có mình bản đồ có lẽ không có sức thuyết phục."
"Chị đợi lát.
"Diệp Thanh Hà lại quay đi lấy. Nàng đi ra đi vào hai lần, Thích Nguyên Hàm nhấc tay, để nàng nhìn mặt đồng hồ trên tay mình, nói:"Đây là hiệu quả làm việc của em nhỉ?
"Diệp Thanh Hà vừa xin lỗi vừa quan sát Thích Nguyên Hàm, muốn nhìn xem rốt cuộc cô có ý gì, tâm tư Thích Nguyên Hàm rất khó nắm bắt. Thích Nguyên Hàm thở hắt một hơi, cô lấy bản đồ cất vào ngăn kéo, từ trong đó lôi ra hai tờ khác, nói:"Lần sau để ý chút, đừng lề mề như vậy."
Diệp Thanh Hà mù tịt nhìn cô, hỏi: "Chị không giận ạ."
Thích Nguyên Hàm cầm tài liệu đã chuẩn bị lên, nói: "Giận có tác dụng gì, không còn thời gian nữa, em lên tầng với chị một chuyến."
Diệp Thanh Hà tỉnh táo lại, "Đến văn phòng làm việc chủ tịch?"
"Đúng vậy, đi thôi.
"Thích Nguyên Hàm cầm tài liệu lên. Cô dẫn theo Diệp Thanh Hà, đi qua cửa chỗ bàn làm việc của thư ký Dương, nói,"Thư ký Dương anh thu dọn đồ đạc trước đi, lát nữa có lẽ anh phải chuyển về."
Nói xong, Tiểu Chu và Tống Duệ đập bàn, không chút kiêng nể mà nói: "Thích tổng! Thích tổng! Chị thật tuyệt thật oách, chỉ dựa vào bản thân đã có thể lấy được dự án nhà phương Tây, có những người không cần quá xem trọng bản thân."
Thích Nguyên Hàm không ngăn bọn họ, một tay cầm tài liệu đi lên tầng.
Những người nhìn thấy cô, đều cảm thấy lạ, trước kia Thích Nguyên Hàm đều một mình đi lên, lần này lại dắt theo Diệp Thanh Hà, một mình cô đi thì rất bình thường, nhưng mang theo Diệp Thanh Hà thì không còn như vậy nữa, là lạ sao ý.
Tin tức truyền ra nhanh như gió.
Thích Nguyên Hàm đã đến văn phòng làm việc của chủ tịch.
Thích Nguyên Hàm dắt theo Diệp Thanh Hà đến văn phòng chủ tịch nộp hồ sơ dự thầu rồi.
Thích Nguyên Hàm mang theo Diệp Thanh Hà đi nộp hồ sơ dự thầu? Cô ấy có bị ngu hay không, Diệp Thanh Hà là tình nhân của chồng cô ấy mà, rốt cuộc cô ấy đang nghĩ cái gì vậy.
Rất nhanh, cả công ty đều biết.
Thích Nguyên Hàm muộn giờ hẹn vài phút, khi cô đến văn phòng, ông cụ đang chăm sóc cây hoa lá cành, đây là văn phòng làm việc lúc trước của cụ ta, gần đây đã khôi phục cách bố trí như ngày xưa, như thể cụ ta chưa từng rời công ty mấy năm này, luôn ở công ty nắm giữ duy trì toàn cục.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!