Thẩm Dao Ngọc gấp gáp nói, sặc cả nước bọt.
Thích Nguyên Hàm sửa lỗi cho cô ấy, "Không phải là tình nhân của tớ."
"Xin lỗi, vừa rối kích động quá, líu lưỡi.
"Thẩm Dao Ngọc nói lại lần nữa. Thích Nguyên Hàm ừm một tiếng, để điện thoại lên giá đỡ, cô còn phải lái xe, không được quá phân tâm, cô chỉ hỏi:"Trùm mà cậu nói là ai?"
Thẩm Dao Ngọc nói: " Là một quản lý trong ngành giải trí chúng tớ, Diệp Dung."
Thích Nguyên Hàm không quan tâm đến làng giải trí mấy, người này Thích Nguyên Hàm không quen. Thẩm Dao Ngọc nói: "Giới chúng ta có một ảnh hậu, Đường Y Thu, chắc cậu biết nhỉ."
"... Ầu, biết." Người này Thích Nguyên Hàm có chút ấn tượng, giới giải trí có một ảnh hậu rất nổi tiếng, Thích Nguyên Hàm từng xem một đến hai bộ phim của cô ấy, cô ấy rất xinh đẹp, một mình có thể nâng tầng cả bộ phim, Thích Nguyên Hàm nói: "Cô ấy đóng bộ phim mới phát sóng gần đây, tớ xem trailer thấy."
"Đúng đúng đúng! Doanh thu phòng vé tuần này sắp hơn một trăm triệu rồi."
Thẩm Dao Ngọc thở dài một tiếng, ảnh hậu không hổ danh là ảnh hậu, phim vừa mới ra mắt đã bạo.
Thích Nguyên Hàm nói: "Thế thì liên quan gì đến cô ấy."
"Haizzz, sao cậu vẫn chưa hiểu, bọn họ họ Diệp đó, mặc dù không ít người họ Diệp, nhưng mà thủ đoạn như này cũng giống nhau quá."
Thẩm Dao Ngọc nói: "Không chừng Diệp Thanh Hà là họ hàng thân thích của Diệp Dung, cậu đừng thấy Diệp Dung làm quản lý ở ngành giải trí, nghĩ cô ấy không quyền không thế, thật ra cô ấy có rất nhiều tiền, bố mẹ cô ấy đều là nhà tư sản ác độc, nhưng cô ấy không muốn ở nhà, ở giới giải trí, lựa chọn đến giới giải trí phát triển mà thôi."
Sự hiểu biết của Thích Nguyên Hàm về ngành giải trí có hạn, về Diệp Thanh Hà càng ít hơn, Thẩm Dao Ngọc nói những chuyện này, cô cũng không biết nên tin hay không, chỉ hỏi: "Nếu như Diệp Thanh Hà xuất thân hùng hậu như vậy, em ấy làʍ ŧìиɦ nhân của Chu Vĩ Xuyên để làm gì, Chu Vĩ Xuyên tìm tình nhân khủng bố như vậy, buổi tối đi ngủ không bị dọa cho tỉnh?
"Nghĩ như vậy cũng đúng. Thẩm Dao Ngọc hứ một tiếng,"Không chừng, có lẽ em ta là loại người thích chơi lớn, bởi vì muốn có cậu, cố ý bẫy Chu Vĩ Xuyên."
Thích Nguyên Hàm chắc chắn nói: "Trước đó, tớ chưa từng gặp em ấy, với lại tớ phát hiện ra, em ấy cũng không biết nhiều về tớ."
"Hửm?
"Thẩm Dao Ngọc khó hiểu. Thích Nguyên Hàm nói:"Em ấy không biết là tớ không có nhà.
"Nhà họ Chu đánh bóng bề ngoài với thế giới ngoài kia, những người thân cận với Thích Nguyên Hàm đều biết cô không có gia đình, không có xuất thân. Mà Diệp Thanh Hà lại không biết. Thẩm Dao Ngọc ồ một tiếng, nói:"Vậy em ấy, có thể là trước đây không biết cậu, không hiểu rõ về cậu, hoặc là có thể đã biết cậu, nhưng nghe người ta đồn nhảm nhiều, tin sai bấy nhiêu năm."
Thích Nguyên Hàm nói: "Tớ hy vọng là vế đầu."
"Tại sao?" Thẩm Dao Ngọc hỏi.
Bởi vì cuộc sống trước đó của cô không tốt, không hài lòng với trạng thái của mình, thái độ của Diệp Thanh Hà đối với cô, giống như em gái mê muội đối với nữ thần, tấm lòng ham quang vinh của cô hy vọng Diệp Thanh Hà chỉ nhìn thấy mặt tốt nhất của mình.
Thích Nguyên Hàm rất chú trọng hình tượng.
Cuối cùng xe cũng rời khỏi đám đông, Thích Nguyên Hàm có chút đắn đo không biết nên đi đâu, ở nhà không có ai, về lại không biết làm gì, nếu như đến tìm Diệp Thanh Hà, lại đột ngột quá, mối quan hệ giữa cô và nàng cũng chưa đến bước kia.
Thích Nguyên Hàm nhấn còi xe.
Chán nản suy nghĩ một lúc, xe nhanh chóng chạy về nhà, vẫn chưa nghe thấy Thẩm Dao Ngọc nói gì, Thích Nguyên Hàm hỏi cô ấy: "Sao cậu im lặng rồi?"
Thẩm Dao Ngọc nói: "Đang nghĩ công chuyện."
Thích Nguyên Hàm nói: "Đừng nghĩ nữa, cậu nghĩ không ra đâu."
"Tớ hợp tình hợp lý nghi ngờ cậu đang khinh thường trí thông minh của tớ." Thẩm Dao Ngọc bất mãn cằn nhằn, "Dù sao thì tớ cũng đã tốt nghiệp trường đại học danh tiếng."
"Không phải khinh thường cậu."
Thích Nguyên Hàm dừng lại, nghĩ xem nên nói như thế nào, lắn bắp nói: "Kiểu là... Nếu cậu điều tra được, thì điều tra luôn đi."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!