Chương 2: (Vô Đề)

Mẹ Kiều cũng phát hiện ra Kiều Kiều, lập tức vẫy vẫy tay về phía cô. Thế này thì Kiều Kiều cũng không còn cách nào khác , chỉ có thể căng da đầu mà đi qua.

Hôm nay ngoài trời rất nóng, dự báo thời tiết nói nhiệt độ cao nhất ngoài trời có thể lên tới 38 độ, Kiều Kiều mặc một chiếc váy ngang đầu gối, chân đi giày xăng đan cùng màu. Giày cao gót quả nhiên chính là vũ khí sắc bén khiến khí chất của phụ nữ tăng lên, lúc cô bước đi, làn váy ở đầu gối nhẹ nhàng đong đưa khiến cho đôi chân của cô càng thêm thăng tắp, thon dài.

Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.

Vốn bởi vì có liên quan tới công việc, Kiều Kiều vẫn luôn ăn mặc đơn giản là chủ yếu, váy cũng rất ít khi mặc, đến giày phần đa cũng là giày đế bằng. Nhưng hôm nay là ngày kỷ niệm ngày thành lập trường, là giáo viên đại biểu, cô phải lên đài phát biểu, cho nên vì đẹp cô mới cố ý mặc như thế.

Lúc này, giày cao gót đạp xuống mặt đất vang lên tiếng lộc cộc, Kiều Kiều có thể cảm giác được xung quanh đang có người nhìn mình. Cái loại cảm giác bị nhìn chằm chằm này khiến cô không hơi khó chịu.

Lâm Viễn Chu cũng đang nhìn cô nhóc này.

Ô, lúc cùng mình xem mắt ngược lại cũng chưa từng nhìn thấy cô ăn mặc như thế bao giờ.

…..

Lâm Viễn Chu năm nay hai mươi tám tuổi, chuyện đi xem mắt đương nhiên cũng là do áp lực từ phía người nhà.

Thật ra từ lúc bắt đầu dậy thì, anh đã không thiếu các cô gái thích, vẻ bề ngoài quá mức ưu việt khiến cho chiếc bàn học của anh thỉnh thoảng lại xuất hiện một số bức thư nhỏ màu hồng phần, loại chuyện này vẫn luôn tiếp diễn đến lúc anh đỗ trường cảnh sát. Trường cảnh sát quản lý nghiêm khắc nên tình trạng mới tốt hơn một chút, nhưng cũng có không ít cô gái ra tín hiệu với anh.

Nhưng không biết vì sao, về mặt này, Lâm Viễn Chu vẫn luôn rất lạnh nhạt.

Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.

Sau khi tốt nghiệp anh thuận lợi mà chuyển tới đội cảnh sát hình sự, sau đó trực tiếp được phân tới chỗ Điền Hải Minh.

Điền Hải Minh ở trong đội công an là một cảnh sát hình sự lão làng có danh tiếng vang dội, nghiệp vụ năng lực đương nhiên không cần phải nói, có lẽ Lâm Viễn Chu cũng biết đây là cơ hội bên trên dành cho mình, vì thế tâm tư luôn dồn ở trong công việc.

Chờ tới khi anh đã có được chút thành tích, người trong nhà lại bắt đầu nhọc lòng vấn đề cá nhân của anh. Đặc biệt là ông nội anh.

Nhà họ Lâm ở Thanh Châu có danh tiếng làm ăn rất lớn, cháu trai lớn từ trước đến nay lại luôn rất có chính kiến, không tính tới  bình thường, có điều lần này đầu tháng lão gia tử mới vừa làm phẫu thuật nối tim, vừa đi một chuyến tới quỷ môn quan, liền càng thêm cố chấp với vấn đề đối tượng của anh. Vừa nhìn thấy anh liền thổi râu trừng mắt, ở trong phòng bệnh cũng không thiếu chuyện lăn lộn.

Lâm Viễn Chu cũng cảm thấy rất phiền, đành phải chiều theo lão nhân gia, thả cửa. Lúc đó cô ruột đang làm giảng viên đại học, như là sợ anh đổi ý, lập tức, lập tức, không chút do dự đánh nhịp giới thiệu cho anh một cô gái khá tốt!

Cô gái kia chính là Kiều Kiều.

Sau đó anh liền có duyên với những hoạt động nhân sinh cần thiết.

Cùng hẹn hò với Kiều Kiều vài lần, anh tự có thể cảm giác được biểu hiện của mình cũng không tệ lắm, nhưng sau đó cô gái này lại nói là hai người không phù hợp. Còn về nguyên nhân không phù hợp, vẫn là do cảm thấy anh quá bận, không đủ hiểu biết lẫn nhau.

Đúng là như thế, lúc hai người gặp mặt vài lần cũng chưa nói được mấy câu, người ta làm sao có thể hiểu anh đây?

Làm sao có thể phó thác chung thân cho anh?

Vì thế lần đầu tiên anh bị người ta từ chối, 28 năm trước đều là anh từ chối người ta, bây giờ, phong thủy muốn luân chuyển rồi sao?

Nhưng từ chối thì cũng từ chối thôi, chuyện này rất nhanh liền bị anh quên mất. Cho đến mấy hôm trước, chị Trương

- phụ trách văn thư trong đội anh nói muốn tìm lớp học thêm cho con.

Thành tích của đứa trẻ quá kém, chị Trương đã bị chủ nhiệm lớp gọi đến rất nhiều lần để nói chuyện riêng. Không có cách nào, tăng ca khiến chị ấy không rảnh lo học tập của con trai, chỉ có thể đăng ký thêm lớp học thêm cho thẳng bé. Nhưng những lớp học thêm trước mắt trình độ không đồng đều, không nhắc tới dạy thế nào, nhân phẩm của giáo viên cũng chưa chắc đã ổn.

Lúc ấy Lâm Viễn Chu đang ngủ bù ở văn phòng, buổi tối hôm trước theo dõi kẻ tình nghi một đêm, vốn dĩ đã mệt muốn chết, nghe thế kéo cái áo đắp trên mặt xuống một phen.

Động tác quá đột ngột dọa cho người ở đó sững sờ.

"Quen biết cá nhân, giúp chị hỏi một chút." Anh nghĩ tới Kiều Kiều, Kiều Kiều không phải giáo viên dạy tiểu học hay sao? Đối với phương diện này ít nhiều chắc cũng có chút hiểu biết.

Khó có được thời điểm anh chủ động như thế, mọi người ở đây đều rất kinh ngạc, phải biết Lâm đội chính là có tiếng không thích xen vào chuyện của người khác. Vì thế Lâm Viễn Chu liền dưới ánh mắt hy vọng của chị Trương và đám đồng nghiệp, gửi cho Kiều Kiều một tin nhắn wechat.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!