Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Các độc giả chờ đợi thu được sự kinh ngạc, lần thứ hai weibo của cô bị mọi người nhiệt tình tiến công vây hãm.
Có người đọc nhắn tin cho cô: [Thái thái, cô vẽ tốt như thế, là do từ cảm xúc của mình mà phát ra sao?]
Rất nhiều người đọc lâu năm đều cực kỳ quan tâm đến vấn đề tình cảm của cô. Theo dõi nhiều năm như thế chưa từng thấy cô chia sẻ qua bất kể cái động thái gì liên quan đến tình yêu.
Kiều Kiều nhìn tin nhắn kia hơi mỉm cười, trả lời lại người đọc một cái biểu cảm trái tim, sau đó mang mười đồng tiền đi tản bộ.
Cuộc sống cũng không bởi vì Lâm Viễn Chu rời đi mà có thay đổi quá lớn, ngược lại bởi vì truyện tranh lần nữa tiếp tục mà ngày tháng trở nên ngày càng phong phú công việc lu bu.
Hôm nay sau khi tan học, Kiều Kiều cố ý đến cửa hàng thú cưng gần đó mua thức ăn cho chó mới cho mười đồng tiền, lúc đi về nhà lại gặp được một người ngoài dự liệu ở trước cửa tiểu khu.
Đỗ Minh Vũ dựa vào cạnh xe, đang cúi đầu nhìn điện thoại.
Từ sau bữa cơm kần đó, anh ta cũng từng gửi wechat cho Kiều Kiều, từng thử hẹn cô hai lần nhưng đều bị Kiều Kiều từ chối. Cho nên anh ta trực tiếp xuất hiện ở cửa nhà là điều mà Kiều Kiều ngàn vạn lần không nghĩ tới.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Nhưng cô cũng không trốn tránh, lập tức đi qua.
Đỗ Minh Vũ phát hiện ra cô, cất điện thoại đi, khác hoàn toàn so với khuôn mặt căng chặt, quanh thần đều có vài phần thả lỏng, "Cậu đã về rồi à."
"Cậu ở đây, chờ tôi?"
"Đúng thế."
Kiều Kiều không nói tiếp, im lặng chờ anh ta mở miệng.
"Hẹn cậu rất nhiều lần đều bị cậu từ chối. Nhưng tôi nghĩ có một số chuyện không nên từ bỏ dễ dàng như thế." Đỗ Minh Vũ chần chờ: "Chắc hẳn em cũng cảm giác được, anh thích em."
"...." không hề thông báo dự liệu được trước, Kiều Kiều cho là Đỗ Minh Vũ sẽ từ bỏ sau vài lần cô ám chỉ như thế.
"Anh có thể đại khái đoán được đáp án của em, nhưng bây giờ em không có người yêu, cho nên anh có thể cố gắng một lần." Đỗ Minh Vũ rũ mắt nhìn cô, từ đầu đến cuối đều ôn hòa khiêm tốn, "Kiều Kiều, trước kia lúc còn ở trường học anh đã có tình cảm với em, hôm đó gặp lại em, phát hiện cảm giác cũng không hề thay đổi."
"Cảm ơn cậu." Kiều Kiều quyết định ăn ngay nói thật: "Tôi, có người mình thích rồi."
Tựa như Đỗ Minh Vũ cũng không ngoài ý muốn, thậm chí anh ta còn đoán được đó là ai, lại vẫn nói: "Nếu hai người còn chưa tiến thêm một bước thì anh vẫn còn có cơ hội."
Kiều Kiều nhíu mày nói: "Đỗ Minh Vũ, như thế, thật không có ý nghĩa."
"Chỉ là cho em thêm một sự lựa chọn." Đỗ Minh Vũ biết tính cách của Kiều Kiều, cho nên nói xong câu này liền chuẩn bị rời đi, cũng không định một lần tạo quá nhiều áp lực cho cô. Anh ta mở cửa xe lên xe, trước khi khởi động xe nói, "Nếu vị Lâm tiên sinh kia thật sự thích hợp với em thì lúc hẹn hò, hai người vì sao lại không tiếp tục?"
Kiều Kiều: "..."
***
Vốn tưởng cái chuyện đột ngột như thế liền kết thúc, Kiều Kiều không nghĩ tới hôm sau sẽ nhận được chuyển phát nhanh hoa của Đỗ Minh Vũ, là một bó hoa rất lớn, đặt ở phòng bảo vệ. Bác bảo vệ ở cửa thông báo cô tới ký nhận.
Kiều Kiều chờ tới lúc tan học mới đi lấy, nhưng vẫn bị không ít giáo viên thấy được. Một bó hoa lớn như thế, ở trong đám người muốn không thấy được cũng khó.
Kiều Kiều trực tiếp gửi wechat cho Đỗ Minh Vũ: [Không cần tiếp tục tặng, tôi không thích.]
Đỗ Minh Vũ biết rõ còn cố tình hỏi: [Không thích hoa hồng? Thế đổi bách hợp được không?]
Kiều Kiều cũng không muốn nói nặng lời, trước kia Đỗ Minh Vũ thực sự rất chăm sóc cô, cho dù không thể làm người yêu cô cũng không hy vọng hai người nháo lên đến mức khó coi: [Cậu như thế, tôi cảm thấy rất bối rối.]
Lời này có lẽ đã khiến Đỗ Minh Vũ suy nghĩ lại, canh ta trả lời: [Xin lỗi, là do anh suy xét không chu toàn. Sau này sẽ không như thế nữa.]
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!