Tang Yếu Miễu phát hiện, Cố Nhĩ Thăng thay đổi.
Biến hóa lớn nhất là ở chỗ, anh đã cười với cô, cũng thường hay sờ đầu cô, bọn họ giống như hai người anh em ruột thịt thật sự vậy, thậm chí cô còn có thể làm nũng với anh.
Điều này làm cho Tang Yếu Miễu có cảm giác rất an toàn.
Lôi Tử Đồng đã chuyển trường được một tháng, trong thời gian này trong trường hay đồn đại tình tay ba của cô nàng với Lance và một nam sinh khác, mặc nhiên không dính dáng đến Cố Nhĩ Thăng.
Tang Yếu Miễu vui vẻ cười lên tiếng.
Xem ra sự xuất hiện của cô đã làm cốt truyện thay đổi, nam phụ số 2 không có bất cứ liên hệ gì với nữ chính.
Mà ngay bản thân Tang Yếu Miễu cũng không nhận thức được, sự việc đã phát triển vượt qua dự tính của cô.
Mới đầu Tang Yếu Miễu chỉ muốn quan hệ giữa cô và Cố Nhĩ Thăng trở lên thân cận một ít, ôm chặt con rùa vàng này làm lá bùa hộ mệnh cho mình.
Hành động còn chưa đạt được mục tiêu thì nữ chủ đã xuất hiện, làm Tang Yếu Miễu cảm thấy khủng hoảng, cô sợ hãi công sức mấy ngày qua của mình trở thành đống tro tàn, vì thế càng thêm chủ động đi lấy lòng Cố Nhĩ Thăng.
Sự tình phát triển ngoài tầm kiểm soát, Cố Nhĩ Thăng cùng cô càng ngày càng thân cận, nhưng lại không có bất cứ tình cảm gì với nữ chính. Có vẻ như câu chuyện đã rẽ sang một hướng khác, không còn như ban đầu.
Cũng giống như, vốn dĩ mục đích của cô là muốn vai ác trở thành một người anh trai tốt, nhưng luẩn quẩn lại làm sai cách, thành ra.... những hành động của cô lại như câu dẫn quyễn rũ anh trai, làm anh thích mình, và bản thân mình cũng thích anh.
Mà người đứng sau, thao túng tất cả, không ai khác ngoài Cố Nhĩ Thăng.
Không cần mất công, anh biết con cá này rồi cũng sẽ cắn câu.
Mấy vấn đề này, Tang Yếu Miễu không hề cảm thấy có chỗ nào không đúng. Vì hiện tại cô đang rất phiền não với Ngô Tử Hào, không biết hắn ăn phải thứ gì, mà suốt ngày quấn lấy cô.
"Tang Yếu Miễu, cuối tuần phải thi trung khảo rồi, cậu có chỗ nào không hiểu, có thể hỏi mình."
Lại tới nữa.
Tang Yếu Miễu âm thầm trợn mắt, tức giận mà nhìn Ngô Tử Hào:
"Tôi không hiểu sẽ hỏi người khác, cám ơn."
Vẻ mặt Ngô Tử Hào không tin mà phản bác:
"Trong lớp, tôi là người có thành tích tốt nhất, cậu có thể hỏi ai khác sao?"
"Cao tam Cố Nhĩ Thăng a, anh ấy xếp hạng nhất toàn trường, khẳng định thành tích tốt hơn cậu!"
"Quả nhiên là như vậy." nhìn Tang Yếu Miễu, Ngô Tử Hào cười châm chọc,
"Nguyên lai là có mục tiêu mới."
Tang Yếu Miễu cân nhắc trong chốc lát mới hiểu được ý tứ trong lời nói của hắn, không phản bác, mặt hơi đỏ lên:
"Liên quan tới cậu chắc?"
Ngô Tử Hào lại cảm thấy mình thật điên rồi, cư nhiên lại để ý loại con gái lả lơi ong bướm này, còn cam tâm tình nguyện giúp đỡ cô ta nữa chứ!
Hắn tức giận giật lấy cuốn sách toán, quay đầu bỏ đi: Mặc kệ cậu!
Tang Yếu Miễu mờ mịt, nói thầm một câu:
"Không thể hiểu được."
Phùng Dao ngồi cạnh, vừa cắn hạt dưa vừa xem cuộc nói chuyện giữa hai người, thấy Ngô Tử Hào rời đi, liền kéo tay áo Tang Yếu Miễu, hỏi:
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!