Chương 35: Ngọt ngào

Edit: Ngô Anh Thảo.

Cả một đêm, mọi người đều ở trong giáo đường.

Dịch Gia Ngôn và Nam Kiều sóng vai ngồi trên ghế dài, không ai lên tiếng, chỉ yên lặng dựa vào nhau.

Thỉnh thoảng, anh nghiêng đầu hỏi cô một câu: Em có lạnh không?

Nam Kiều lắc đầu, nhưng sau đó lại gật đầu.

Dịch Gia Ngôn buồn cười,

"Vậy là lạnh hay không lạnh?"

Nam Kiều cong môi dụi vào ngực anh, duỗi tay ôm ngang eo anh, nói nhỏ:

"Như thế này thì không lạnh."

"Không biết xấu hổ gì cả."

Dịch Gia Ngôn cười cô.

Anh cúi đầu nhìn bàn tay nhỏ đang ôm mình, không nhịn được phủ lên, tay còn lại khoác qua vai cô.

Nam Kiều từ trong ngực anh cười nói:

"Anh cũng không biết xấu hổ kìa."

Anh không giống.

"Không giống chỗ nào?"

"Anh là bị ép buộc phải đáp lại em. Nếu không em chủ động ôm anh như vậy, anh còn làm thinh, vậy thì mặt mũi của em sẽ mất sạch đó nha?"

Dịch Gia Ngôn thản nhiên nói.

Nam Kiều giống như mèo con bị chọc vào, lập tức muốn rút tay về. Không ngờ bàn tay của Dịch Gia Ngôn âm thầm dùng lực, cô thử mấy lần cũng không rút ra nổi.

"Hừ, không phải anh bị ép phải đáp lại sao? Bây giờ em muốn lấy tay về rồi, sao không thả?" Nam Kiều khiêu khích chọc anh.

Dịch Gia Ngôn ung dung nhìn thẳng vào mắt cô, Em rút tay về đi.

Nam Kiều lại dùng sức thử rút lại hai lần, nhưng vẫn không thoát khỏi bàn tay của anh được. Sắc mặt của cô như in mấy chữ Anh đang trêu em à?.

Dịch Gia Ngôn trấn định nghiêng đầu, không nhìn cô nữa, nhẹ giọng nói:

"Là em không rút tay về mà? Chuyện này không liên quan tới anh."

Nam Kiều hừ một tiếng, lát sau ngó đến, cẩn thận nhìn ngắm khuôn mặt của anh.

Dịch Gia Ngôn hỏi: Nhìn gì thế?

"Nhìn coi mặt anh còn mấy tầng da," Vẻ mặt của cô thành thật,

"Từ nãy đến giờ anh nói nhiều câu mất mặt như vậy, em đau lòng mặt mũi anh mất hết đó."

...

Dịch Gia Ngôn bật cười.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!