Chương 31: Tôi bị cộng đồng mạng tấn công

Ngày hôm sau, Cố Trì Viễn từ sáng sớm đã đợi Tô Mạt ở tầng dưới , chuẩn bị cùng cô đưa con trai đi mẫu giáo, sau đó lại đưa cô đến tòa soạn báo làm việc.

Gần đây , Cố Trì Viễn muốn cho Tô Mạt thêm không gian nên hàng ngày chở Tô Mạt đi làm , đồng thời để tránh sự xấu hổ của Tô Mạt, anh không để tài xế lái xe mà đích thân mình tự đưa đón cô.

Hành động của anh khiến chú Thúc sợ hãi , ông nghĩ rằng mình sẽ bị sa thải vì làm sai điều gì đó. Cố Trì Viễn liên tục đảm bảo với ông rằng không phải vậy nên chú Thúc mới cảm thấy yên lòng.

Khi Tô Mạt cùng con trai đi ra ngoài, cậu bé nhìn thấy Cố Trì Viễn đang đợi bên ngoài , liền hét lên " Cha

", cậu thích thú nhảy chân sáo rồi lao về phía Cố Trì Viễn . Với nụ cười trong mắt , Cố Trì Viễn ngồi xổm người xuống để dang rộng ôm chặt lấy cổ Cố Dư Dương và hôn thật mạnh vào má cậu với một âm thanh"chụt" gần gũi .

Theo ánh mắt của Cố Trì Viễn nhìn Tô Mạt khí cho người ta hiểu ý cười. Đón lấy Tiểu Dương, Tô Mạt ngồi xổm xuống, hợp tác với bọn họ ôm nhau.

Sau khi Tô Mạt miễn cưỡng làm theo, Cố Dư Dương nhân cơ hội hôn lên má hai người , sau đó vui vẻ nắm tay hai người đi đến nhà trẻ.

Cảnh ba người nắm tay nhau tái hiện khung cảnh ấm áp của bức tranh Cố Dư Dương vẽ trước đó.

Trên đường đi, cậu bé vui vẻ nhảy chân sáo, hoàn toàn chìm đắm trong niềm hạnh phúc .

Cố Trì Viễn cũng vì sự vui vẻ của cậu mà không ngừng mỉm cười . Anh bình tĩnh quan sát Tô Mạt . Anh thấy khuôn mặt cô ấy có nét dịu dàng, đôi mắt điềm tĩnh và tự nhiên, cô ấy không hề tỏ ra khó chịu hay phản kháng trước hành động thân thiết giữa ba người họ như một gia đình .

Điều này làm cho lòng anh có chút ấm áp , tâm tình vốn đã vui vẻ lại càng hưng phấn hơn .

Anh bắt đầu mong chờ phản ứng của Tô Mạt sẽ như thế nào khi nhìn thấy một chút kinh ngạc mà anh đặc biệt sắp xếp trên xe .

Sau khi hai người đứa cậu bé tới lớp, họ cũng quay lại chỗ chiếc xe . Cố Trì Viễn ga lăng mở cửa xe cho cô. Tô Mạt lịch sự quay đầu lại cảm ơn anh. Bước vào xe cô nhìn lên và nhận thấy có một vật trang trí phụ ở phía trước kính chắn gió trước ghế của cô.

Một khung ảnh pha lê nhỏ đơn giản.

Nhưng bức ảnh trong khung ảnh được chụp lại rất đặc biệt, đó là bức ảnh khi họ tham dự một sự kiện ở trung tâm thương mại . Trong ảnh , hai người đang ngồi cạnh nhau với nụ cười nhẹ, còn con trai Dư Dương của họ đang ngồi trong lòng cha với nụ cười rạng rỡ và hạnh phúc.

Không khí của bức ảnh được chụp rất tự nhiên, thể hiện cảm giác của một gia đình ba người hạnh phúc trông rất ấm áp.

Cố Trì Viễn cố ý đặt bức ảnh này trong xe , không chỉ vì anh ấy rất thích bức ảnh , mà còn vì anh ấy hy vọng Tô Mạt có thể nhìn thấy họ mỗi ngày khi anh ấy lái xe đưa cô đi làm để cô ngày nào cũng có thể thấy bức ảnh tràn đầy hạnh phúc này.

Anh tiến vào trong xe, khi nghĩ đến bức ảnh đó, anh không khỏi nở nụ cười thầm , trong long cũng cảm thấy ấm áp.

Cố Trì Viễn nhận thấy ánh mắt của Tô Mạt dừng lại ở bức ảnh rất lâu , anh đoán rằng cô cũng thích nó , nên nói :

"Tối qua còn có rất nhiều bức ảnh đẹp nữa . Anh đã nhờ người chụp ảnh chỉnh sửa lại toàn bộ những bức ảnh được chụp tối qua và sáng nay gửi đến văn phòng của em trước khi em tan sở."

Tô Mạt liếc nhìn anh, đang định từ chối thì điện thoại di động trong túi xách của cô vang lên. Cô vội lấy điện thoại ra thì phát hiện là Mạnh Nghiên đang gọi .

Cô bắt máy , Mạnh Ngiên lo lắng hỏi trong điện thoại : " Mạt Mạt, bây giờ cậu đang trên đường đi làm phải không? Hãy quay lại và về nhà ngay . Mấy ngày tới không được tới công ty . "

"Đã xảy ra chuyện gì vậy? Tại sao không thể tới công ty" Tô Mạt bị Mạch Nghiên làm cho khó hiểu , vội vàng hỏi .

" Tôi tạm thời không thể kể chi tiết cho cậu được? Được rồi, tôi sẽ gửi cho bạn một URL . Bạn có thể xem tình hình chung trước rồi tiếp tục nói. Mạnh Ngôn nói . Được rồi, tôi sẽ mở laptop ra xem .

"Tô Mạt từ ghế sau với tay lấy túi đựng máy tính vì gần đây đang lên kế hoạch cho một chương trình nên cô luôn mang theo máy tính bên mình , lúc này nó rất hữu dụng . Tô Mạt nhanh chóng mở điện thoại, đăng nhập WeChat, bấm vào URL Mạnh Ngiên gửi đến. Cô phát hiện ra đó là một bài đăng trên website với tiêu đề cực kỳ cường điệu : Một nữ biên tập viên của một tờ báo đã dựa vào sắc đẹp của mình để" ngủ " với nhiều quan chức để thuyết phục họ được thăng chức.

Cô đọc kỹ , trong đó khẳng định để được thăng chức phó tổng biên tập tờ báo , nữ biên tập viên đã lợi dụng vẻ ngoài của mình để tìm những người đàn ông có lý lịch, nguồn lực ở thành phố H rồi dụ dỗ họ.

Ở trên cũng đề cập rằng nữ biên tập viên có rất nhiều hành vi sai trái và bị vây quanh bởi đủ loại thông tin bẩn thỉu: bao gồm cả việc không rõ danh tính của cha cô, rằng cô đã can thiệp vào cuộc hôn nhân của một cặp đôi và trở thành tình nhân, và việc cô sinh ra một đứa con ngoài giá thú cũng là một điều bí ẩn .

Nó thực sự phù hợp với câu nói: Là con gái ngoài giá thú, cô không bao giờ ngờ rằng mình cũng sẽ sinh ra một đứa con trai không rõ cha.

"Cậu đã đọc bài viết chưa? Cậu có thấy nữ biên tập viên được nhắc đến ở đây quen không?" Mạnh Ngiên đang nghe điện thoại hỏi cô .

" Ừ , tôi nhìn thấy. " Tô Mạt đáp.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!