Chương 32: (Vô Đề)

1.

Mùa đông năm nay, Hồ Đào ngồi máy bay mười bốn tiếng đồng hồ để đến Washington. Cô kéo chiếc va li du lịch màu đỏ ra khỏi sân bay, nhìn thấy Lâm Hướng Tự mặc chiếc áo khoác màu đen, anh tháo kính râm xuống, mỉm cười vẫy tay với cô: "Ở đây."

Ở ghế lái phụ, Phương Tử Vọng ôm chiếc gối hình Totoro, thò đầu ra nói: "Xin chào nữ thần, đúng là trăm nghe không bằng một thấy."

Hồ Đào lấy túi vịt cay được "nhập cư trái phép" ra cho anh chàng dở hơi sống cùng mái nhà với Lâm Hướng Tự này.

Hồ Đào theo thói quen mà ngồi bên ghế phía sau Lâm Hướng Tự, hạ cửa sổ xuống, gió thổi mái tóc tung bay, cô cảm thán: "Khi còn nhỏ, lúc tôi vẫn ở thị trấn nhỏ kia cũng thường nghe "Thời sự" nói về nước Mỹ. Khi đó Mỹ đã là một siêu cường quốc, tôi thậm chí còn cho rằng cả thế giới này ngoại trừ Trung Quốc thì tất cả đều thuộc về Mỹ."

Lâm Hướng Tự cười hỏi: "Thế bây giờ thì sao?"

"Bây giờ thì lại thấy," Hồ Đào nói, "Thế giới quá bao la, mà con người lại quá đỗi nhỏ bé."

Mùa đông ở Washington rét căm và hiu quạnh, cơn gió lạnh còn mang theo hơi ẩm của biển khơi. Thế nhưng bầu trời vẫn trong veo như cũ, ban đêm sao trời vẫn lấp lánh trên cao. Lâm Hướng Tự đã chuẩn bị rất nhiều nguyên liệu để nấu ăn cho Hồ Đào, Phương Tử vọng cũng được hưởng ké.

Ba người mở nhạc uống rượu rồi cùng nhau ăn một nồi lẩu, Hồ Đào nhìn nơi ở của Lâm Hướng Tự, thầm nghĩ hóa ra đây là cuộc sống của anh ở nước ngoài.

Hồ Đào đến sớm hai ngày, đến ngày thứ ba, trong nhà không còn đủ đồ ăn nên Lâm Hướng Tự đưa cô ra ngoài hóng gió, tiện thể cho cô biết thêm về siêu thị ở nước ngoài.

Ở Washington, trời đã bắt đầu đổ tuyết. Tuy trận tuyết lớn vừa rồi đã ngừng, nhưng mặt đường lại trơn trượt khó đi. Đây là lần đầu tiên Hồ Đào nhìn thấy một siêu thị lớn như vậy, trái cây của Costo được bày bán từng hộp, từng hộp, còn có những lát khoai tây chiên với nhiều vị khác nhau có kích thước lớn hơn cả khuôn mặt cô. Hồ Đào đứng trước quầy hàng mãi không chịu đi, nhìn Lâm Hướng Tự với ánh mắt trông chờ.

"Mua đi," khuôn mặt Lâm Hướng Tự thấp thoáng ý cười, "Có Phương Tử Vọng ở đây, cậu không phải sợ thừa."

"Cậu ấy rất gầy mà."

"Cậu cũng gầy quá rồi đấy." Lâm Hướng Tự thuận miệng trả lời.

Hồ Đào mặt đỏ bừng, trộm nhìn Lâm Hướng Tự một cái, thấy anh đem tất cả những món cô vừa chỉ bỏ vào xe mua sắm.

"Bảo sao người ta đều nói đến Mỹ chắc chắn sẽ tăng cân."

"Đúng rồi đấy, đâu đâu cũng là phô mai," Lâm Hướng Tự nói, "Lúc mới qua, tôi ăn phô mai không quen, ăn một lần là bị dị ứng buồn nôn."

"Bây giờ thì sao?"

"Bây giờ thì sống tốt rồi."

"Tôi đâu thấy cậu mập lên."

"Cậu chẳng biết gì cả, toàn cơ bắp đó."

Lâm Hướng Tự nhún vai, ra chiều muốn vén áo lên, Hồ Đào che mắt lại: "Lâm Hướng Tự, cậu vô liêm sỉ quá rồi đấy!"

Lâm Hướng Tự cười vui vẻ: "Đùa cậu tí thôi."

Hai người cứ nói nói cười cười, sau khi thanh toán xong thì ra khỏi siêu thị. Hai tay Lâm Hướng Tự xách hai túi nilon siêu to khổng lồ. Hồ Đào đi bốt đi tuyết, đi được hai bước thì bất cẩn giẫm phải vũng nước, trượt chân suýt ngã. Lâm Hướng Tự nhìn cô một cái, thoái mái giơ tay ra: "Bám chặt vào."

Hồ Đào nhìn Lâm Hướng Tự, lại nhìn mặt đất ướt dầm dề rồi rụt rè kéo tay áo khoác của anh, mắt nhìn thẳng về phía trước. Cô chỉ dám nắm lấy một chút, không dám dựa quá gần. Hồ Đào nghe thấy nhịp tim của chính mình, thình thịch thình thịch như sắp bật ra khỏi lồng ngực.

Kết quả chưa đi được hai bước thì họ thấy cô gái đi trước cách họ không xa bị trượt chân té ngã. Những thứ cô ấy vừa mua cũng theo đó mà rơi tán loạn khắp nơi, có vài thứ còn lăn long lóc vào vũng nước trông vô cùng nhếch nhác.

Lâm Hướng Tự và Hồ Đào cẩn thận bước nhanh về phía trước để giúp đỡ cô ấy. Lâm Hướng Tự ngồi xổm xuống giúp cô gái nọ nhặt những món đồ bị rơi xuống mặt đất lên còn Hồ Đào thì khom lưng đỡ cô ấy đứng dậy. Có vài quả cam tròn xoe lăn tứ tung, Lâm Hướng Tự phải chạy theo để nhặt vào.

"Cảm ơn chị."

Cô gái đó bị ngã khá mạnh, xuýt xoa một tiếng, vừa đứng vững vừa nói lời cảm ơn với Hồ Đào.

Hồ Đào sửng sốt, ngẩn ngơ nhìn cô gái đang đứng trước mặt mình.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!