Chương 7: A TRÍ HUNG DỮ

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Kể từ hôm nay Đào Sơ chính thức trở thành học sinh lớp 11.

Lúc đi trên đường cô đã mua bánh bao ăn rồi, giờ cô đang cầm cốc sữa đậu nành vừa uống vừa chậm rì rì bước vào tòa nhà chính của trường trung học số 1 đi đến khu giảng dạy.

Người con gái vừa đi vừa khe khẽ thì thầm với chiếc vòng tay hình rồng trên cổ tay phải của mình. 

Dường như sợ cách xa quá anh không nghe được nên cô còn đưa tay lại gần mình hơn.

"A Trí, anh có thể…. Làm cho chiếc vòng nhỏ hơn nữa được không? Anh nhìn cái vòng này đi, trông không giống mấy chiếc vòng con gái hay đeo gì hết ấy." Cô cắn ống hút, lúc nói chuyện hơi ồm ồm không rõ nghĩa.

Cô vừa nói xong thì đã thấy chiếc vòng tay hình rồng mình đang đeo trên cổ tay phải hơi nhấp nháy, giây sau chiếc vòng tay hơi thay đổi, dường như nó đã nhỏ hơn và xinh xắn đẹp đẽ hơn trước rất nhiều.

Xém tí nữa là Đào Sơ sặc sữa đậu nành, anh nghe lời thay đổi hình dạng thật luôn á?

Người con gái chợt đứng lại dòm ngó xung quanh, thấy mấy học sinh khác đang tụ tập lại thành nhóm không có ai để ý đến người đang đứng dưới bóng cây là cô thì thoáng yên tâm.

Đào Sơ thở phào nhẹ nhõm, cô cúi xuống nhìn vòng tay hình rồng trên cổ tay mình, khe khẽ khen ngợi anh: "A Trí giỏi ghê luôn í."

Hình như anh rất thích được nghe Đào Sơ khen mình, chiếc vòng tay trên tay cô bỗng tỏa ra ánh sáng lấp lánh li ti.

Đào Sơ tiến lên vài bước ném ly sữa đậu nành đã uống hết vào thùng rác rồi tiếp tục đi về phía khu giảng dạy.

Đào Sơ bước vào phòng học của lớp 11A1 trên tầng ba.

Trong lớp cũng gần đầy đủ người rồi, tiếng nói chuyện, tiếng đùa giỡn và tiếng cười vang khắp lớp, đây vẫn là bầu không khí náo nhiệt mà cô quen thuộc.

"Sơ Sơ!" Cô gái ngồi ở hàng thứ ba cạnh cửa sổ ngước mắt lên, lúc nhìn thấy Đào Sơ bước vào phòng học cô nàng cười rạng rỡ vội vã vẫy tay kêu cô.

Đào Sơ mỉm cười với cô nàng, bước tới ngồi xuống chiếc ghế bên cạnh cô nàng: "Dịch Lam."

Cô và Hạ Dịch Lam là bạn cùng lớp hồi học cấp hai, lên cấp ba cũng là bạn cùng lớp, vì duyên phận này nên hai người trở thành bạn thân của nhau. 

Khi còn học cấp hai Đào Sơ là một cô gái ít nói và sống nội tâm, nhưng từ khi kết bạn với Hạ Dịch Lam cô đã bị tính cách hướng ngoại và vô tư của bạn mình ảnh hưởng, tiếp xúc lâu bị nhiễm sự tích cực nên sau này cô đã lanh lợi hơn trước rất nhiều.

"Cậu làm xong bài tập hè chưa?"

Đào Sơ vừa mới ngồi xuống là Hạ Dịch Lam đã nhanh chóng nắm lấy tay cô, cô chưa kịp trả lời thì cô nàng đã liến thoắng: "Chắc cậu đã làm xong rồi phải không? Sơ Sơ giỏi giang ơi xin hãy cứu em bé này! Nào nào cậu mau mau cho mình mượn vở bài tập toán để mình chép với!"

Sau kỳ nghỉ hè tốc độ nói chuyện của Hạ Dịch Lam vẫn thế không hề chậm đi chút nào, cô nàng vẫn là cô bé nói nhiều như xưa. 

Đào Sơ cười cười lấy cuốn bài tập toán đêm qua mình thức khuya làm cho xong đưa cho cô nàng: "Sai thì đừng trách mình."

"Cậu mà làm sai á? Mình không tin đâu."

Hạ Dịch Lam lẩm bẩm hai câu rồi nhanh chóng lấy hộp đựng bút trong hộc bàn mình ra.

Cô nàng vừa lấy hộp bút ra vừa nhìn thoáng qua Đào Sơ, lúc nhìn thấy chiếc vòng tay hình rồng màu xanh băng trong suốt trên cổ tay phải của cô thì cô nàng bỗng "á" lên một tiếng, "Sơ Sơ ơi! Vòng tay này của cậu đẹp lắm luôn! Cậu mua ở đâu í?"

Cô nàng nắm lấy tay phải của bạn mình nhìn kỹ một hồi, chiếc vòng hình rồng thấp thoáng phản chiếu hoa văn màu bạc trông sống động như thật, dưới ánh sáng mặt trời hiện lên vẻ óng ánh trông đẹp đến mức khiến cô nàng không dằn lòng nổi trầm trồ tiếp, "Đẹp lắm lắm luôn í."

Sống lưng Đào Sơ cứng đờ, cô mỉm cười rút tay lại lấp lửng cho qua, "À…Lúc về quê mình ghé vào cửa hàng nhỏ mua đại ấy mà."

"Vậy hả?"

Hạ Dịch Lam lại nhìn chiếc vòng tay hình rồng trên cổ tay phải của bạn mình, cô nàng không kìm nổi nổi giơ tay lên. 

Nhưng khi đầu ngón tay của cô nàng tiếp xúc vào vòng tay của Đào Sơ thì ở nơi không ai chú ý đến chiếc vòng kia bỗng tỏa ra ánh sáng lạnh thấu xương, ánh sáng ấy như cái gai, vảy rồng trên bề mặt phút chốc trở nên sắc lẹm đâm mạnh vào ngón tay của Hạ Dịch Lam.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!