Chương 60: TRƯỚC SAU NHƯ MỘT (HOÀN CHÍNH VĂN)

Không ngoài dự kiến, Đào Sơ thi đỗ vào một trường đại học khá tốt.

Bởi vì cộng đồng mạng chú ý đến Thẩm Ngọc Trí quá nên cuộc sống của Đào Sơ cũng theo đó bị ảnh hưởng ít nhiều.

Hôm nào ở trường đại học cô cũng "tình cờ" chạm mặt khá nhiều người muốn nghe ngóng tin tức của Thẩm Ngọc Trí, thậm chí có người còn muốn biết mối quan hệ giữa cô và anh.

Đến mức hôm nay còn có người bám theo cô nữa.

Lúc Thẩm Ngọc Trí lái xe cũng đã nhận ra.

Anh nhíu mày, nhìn có vẻ không vui lắm.

Đào Sơ vốn đang hơi buồn ngủ, cô đang lơ mơ thì thấy anh tấp xe vào lề đường nên ngồi thẳng dậy nhìn ra ngoài cửa sổ xe, ngáp một cái rồi hỏi anh, "Sao vậy A Trí?"

Thẩm Ngọc Trí nhìn thoáng qua gương chiếu hậu, "Có người đi theo chúng ta."

Người con gái tức thì cảnh giác, sốt sắng nhìn gương chiếu hậu, "Đâu, ở đâu vậy ạ?"

Ngó một vòng thì cô thấy một chiếc xe thể thao màu đỏ trong gương chiếu hậu.

Sau khi Thẩm Ngọc Trí tấp vào lề đường thì chiếc xe đó cũng dừng lại.

Thẩm Ngọc Trí vuốt tóc cô, nói ngắn gọn, "Để anh đi xem thử."

"Dạ…" Đào Sơ gật đầu.

Cô nhìn anh mở cửa xe bước ra ngoài, anh còn chưa đi tới chiếc xe kia thì cửa xe của chiếc thể thao màu đỏ đằng kia đã mở ra.

Đó là một cô sinh viên ăn mặc rất xinh đẹp.

Cô ta mặc áo sơ mi voan trắng phối với chân váy chữ A màu xanh bạc hà, chân thì đi đôi cao gót tông màu nhạt, vừa thấy Thẩm Ngọc Trí thì cô ta tháo kính râm xuống, đôi môi tô son đỏ ấy cong lên, cô ta nhấc đôi giày cao gót đi đến chỗ anh.

"Xin chào … anh ạ."

Cô ta mỉm cười mở lời, nhưng trong một thoáng cô ta không biết nên xưng hô với anh thế nào nên hơi khựng lại một lát.

"Có chuyện gì?"

Thẩm Ngọc Trí liếc cô ta, mặt mày lạnh lùng.

"Anh cho tôi biết tên anh được không?" Cô gái mỉm cười nhìn anh.

"Không được."

Mặt Thẩm Ngọc Trí thấp thoáng vẻ mất kiên nhẫn.

Vẻ mặt cô gái ấy thay đổi xoành xoạch, nhưng mọi thứ cũng chỉ diễn ra trong giây lát mà thôi, sau đó cô ta lại tiếp tục mỉm cười đưa danh thiếp của mình cho anh, "Xin lỗi anh, tôi biết làm cách này thì không hay lắm nhưng, nhưng vì anh bí ẩn quá nên, …. nên tôi muốn tìm anh cũng hơi khó ấy."

"Xin tự giới thiệu một chút, tôi họ Chu, tên là Chu Luật Nguyệt, tôi vừa tiếp quản công ty điện ảnh và truyền hình của ba tôi …. Tôi tìm anh vì muốn mới anh…"

"Tôi không có hứng thú."

Thẩm Ngọc Trí ngắt lời cô ta.

Anh lạnh lùng nhìn cô ta, nói năng thẳng thừng không cho phép đối phương thương lượng gì thêm, "Sau này đừng bám theo cô ấy nữa, nếu không cứ chờ mà gánh hậu quả đi."

Nụ cười trên môi Chu Luật Nguyệt cứng lại.

Đào Sơ ngồi trong xe liên tục quan sát tình hình ở đuôi xe qua gương chiếu hậu, vừa thấy cô gái xa lạ kia bước lên mấy bước rồi đưa cái gì đó thì đầu cô tức thì vang lên hồi chuông báo động.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!