Chương 36: GẶP CHƯỚNG NGẠI VẬT TRÊN ĐƯỜNG

"Bùi công tử Yêu tộc chi phía Nam à?"

Vừa nghe thấy cái tên này xong là A Linh hoàn hồn lại ngay.

Búi Tố Chiếu nhìn sang A Linh, cười gật đầu, "Đúng."

"Phu nhân, thần có thể mời phu nhân uống một ly trà được không?" Hắn lần nữa nhìn sang Đào Sơ, có lẽ vì sợ Đào Sơ không đồng ý nên nói thêm: "Thần biết một số việc liên quan đến điện hạ, và thần cảm thấy mình nên thương lượng với phu nhân."

Đồng An đã từng nói cho Đào Sơ nghe rồi, công tử của Yêu tộc chi phía Nam đúng thực là họ Bùi.

Còn cậu hai mà lần trước Đồng An nhắc đến chắc là em trai của công tử Bùi đang đứng trước mặt cô này.

Thật sự Đào Sơ không muốn nói chuyện với hắn lắm, nhưng khi nghe thấy hai từ "Điện hạ" trong miệng hắn thì cô thoáng do dự một lát.

"Phu nhân, chúng ta về thôi ạ." A Linh vừa nói với Đào Sơ, vừa cảnh giác nhìn Bùi Tố Chiếu.

"Quý cô A Linh đừng căng thẳng, cô biết rõ mà, rằng tôi không có lý do gì để làm tổn thương tiểu phu nhân cả." Bùi Tố Chiếu đẩy chiếc kính gọng vàng trên sống mũi lên.

"Phu nhân, chúng ta phải về rồi ạ."

Thái độ của A Linh rất kiên quyết.

Đào Sơ gật đầu, theo A Linh đi về phía chiếc xe đang đậu bên kia.

"Tiểu phu nhân, nếu điện hạ thật sự làm đến bước đó vậy người phải rời xa ngài ấy nhé, đấy là phương án tốt nhất rồi."

Giọng Bùi Tố Chiếu vọng tới từ sau lưng cô, từng câu từng chữ đều rất mạch lạc rõ ràng.

"Bước gì cơ?"

Đào Sơ đứng lại, quay ngoắt lại nhìn hắn.

"Người vẫn chưa biết ư tiểu phu nhân?"

Lúc này Bùi Tố Chiếu không còn cười nữa, trông hắn khá nghiêm túc, "Người nghĩ ngài ấy là thần minh, nhưng thực tế ngài ấy đã trở thành ác quỷ rồi."

Ác quỷ.

Đằng sau hai chữ này mang theo rất nhiều ý nghĩa.

Người con gái mím môi, mãi một lúc lâu sau mới nói: "Anh ấy không phải ác quỷ."

Cô nói xong thì mở cửa ngồi lên xe.

Vào khoảnh khắc A Linh đánh tay lái chạy ra khỏi bãi đậu xe, Đào Sơ liếc qua cửa sổ xe đang hơi hé nhìn đăm đăm Triệu Tịnh Sương nãy giờ vẫn đứng im đó không nói một câu nào.

Cô ả cũng nhìn Đào Sơ chăm chú.

Không biết sao nhưng cô thấy ánh mắt cô ả hơi lạnh lùng.

Đào Sơ cứ cảm thấy Triệu Tịnh Sương của bây giờ và Triệu Tịnh Sương mà cô đã từng gặp trước đây không giống nhau lắm.

Nhưng rõ ràng vẫn là cùng một người.

Thấy chiếc xe kia đã đi, Triệu Tịnh Tuyết vốn đang khoanh tay đứng đó bỗng nhướng mi nhìn Bùi Tố Chiếu: "Con nhóc đó là ai?"

"Đào Sơ*."

*raw gốc là Triệu Tịnh Sương, nhưng chiếu theo ngữ cảnh thì đang nói tới Đào Sơ nên mình nghĩ tác giả viết nhầm ấy.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!