Mới ở thôn họ Đào có hơn mười ngày mà ngày nào Đào Sơ cũng cảm thấy bản thân kiệt quệ cả về thể xác lẫn tinh thần.
Cũng trong khoảng thời gian này cô phát hiện ra rằng nếu không cho chàng thiếu niên im lặng thần bí kia tiếp xúc với nước thì vảy đuôi rồng của anh sẽ mất đi ánh sáng và bắt đầu chuyển sang màu đen.
Vì thế mỗi ngày Đào Sơ đều phải giúp anh "tắm rửa".
Những lúc nằm đợi trong bồn tắm mà thấy chán quá thì anh thường đong đưa phe phẩy cái đuôi rồng của mình, mỗi lần anh làm thế thì hồi sau căn phòng tắm nhỏ lại biến thành mớ bữa bộn.
Những lúc như vậy Đào Sơ phải đi vào dọn dẹp lại, dọn xong thì ngồi xổm trước mặt anh nhỏ nhẹ yêu cầu anh đừng đong đưa chiếc đuôi của mình nữa.
Nhưng cô cũng không biết liệu anh có nghe hiểu lời mình nói hay không.
Thời tiết gần đây nóng hơn trước rất nhiều, ánh nắng như thiêu đốt rọi xuống khiến mặt đường được lát đá trong thôn trở nên nóng như cái bếp nướng, Đào Sơ tưới nước cho những chậu cây xanh đặt trên bậu cửa sổ nhỏ xong thì vào xem nồi mì đang nấu của mình.
Sáng hôm nay cô được bà Lâm nhà kế bên gọi đi cùng bà để lấy một số vật tư cứu trợ được chuyển từ nơi khác đến, ngoài một số nhu yếu phẩm hàng ngày ra thì gạo và mì là thứ được cho nhiều nhất.
Một ông chú ở trạm cứu trợ thấy Đào Sơ gầy yếu nên đã giúp cô xách đồ về.
Đào Sơ đưa cho chú đó một chai nước, ông ấy vừa lau mồ hôi trên mặt vừa cười nói vài câu với cô rồi vội vàng rời đi.
Sau khi sắp xếp lại đồ vật thì lúc này Đào Sơ mới đi vào phòng tắm dìu chàng thiếu niên ra khỏi bồn tắm.
Anh vẫn rất ngoan ngoãn, thấy cô dìu mình thì giơ tay ôm lấy cổ của cô dựa vào người cô, đôi mắt như lưu ly kia của anh chăm chú nhìn hành động gắng hết sức của cô gái nhỏ, khi thấy gương mặt của cô xuất hiện màu đo đỏ thì tò mò nhìn sắc đỏ đó lan xuống chiếc cổ trắng nõn kia. Hàng lông mi dày của anh hơi run lên nhìn chẳng biết đang tò mò hay đang có ý đồ gì khác, bàn tay với những khớp xương rõ ràng của anh vươn đến chợt nhẹ nhàng chạm vào phần cổ hơi lộ ra tĩnh mạch của cô.
Màu mắt của anh phút chốc tối sầm lại, đôi môi mỏng hơi nhếch lên khó nhận ra, đầu lưỡi đá vào chân răng.
Mà Đào Sơ không thấy được những hành động này.
Sự đụng chạm nhẹ nhàng của anh giống như một chiếc lông vũ dịu dàng lướt qua làn da khiến cho cô vô thức rùng mình, bàn tay đang đỡ anh suýt nữa mất hết sức lực, khuôn mặt trắng trẻo của Đào Sơ bỗng trở nên cứng đơ, cô mím môi cứng còng cả lưng.
Dù đã đứng trong bếp nhìn sợi mì trong nồi nhưng cô vẫn chưa thể bình tĩnh lại được.
Hậu quả của việc mất tập trung là lỡ nấu mì quá chín, khi cô vội vàng vớt ra thì sợi mì đã mềm đến mức gãy cả rồi.
Đào Sở bưng bát đi vào phòng khách, lúc ngước mắt lên thì thấy chàng thiếu niên trắng nõn kia đang dựa vào ghế sô pha, anh đã mặc chiếc áo choàng trắng như tuyết vào rồi.
Người con gái ngơ ngác một hồi.
Cô chợt nhớ tới cái đêm khi cô đưa anh về, lúc đó cô đã vô tình chạm vào góc áo của anh.
Nơi ấy mềm mại nhẵn mịn, mỗi một tấc đều mát lạnh hệt như lụa sa tanh, thậm chí trông như mây như tuyết hơn lụa sa tanh nhiều.
Đào Sơ vừa suy nghĩ lung tung vừa bưng bát mì nấu chín quá đà của mình đi đến phòng khách đặt nó xuống bàn trà, sau đó cô lấy chiếc gối trên ghế sô pha bên cạnh đặt lên thảm.
Người con gái ngồi xuống cầm đũa lên, lát sau vô tình ngước mắt thì thấy chàng thiếu niên đang kéo chiếc đuôi rồng thật dài của mình ngồi tựa vào ghế sô pha phía đối diện dùng đôi mắt màu trà của mình nhìn cô chăm chú không rời.
Dù đã mấy ngày trôi qua rồi nhưng mỗi lần đụng phải ánh mắt của anh thì Đào Sơ vẫn thấy hơi sượng.
Anh đang cầm chiếc máy tính bảng của cô, dường như những sản phẩm công nghệ hiện đại này đối với anh mà nói cũng chỉ hơi xa lạ một chút chứ cũng chẳng thấy hiếm gì.
Hiện tại anh đã có thể sử dụng những thứ này tương đối thành thạo.
"Anh muốn ăn không?" Đào Sơ mím môi đẩy tô mì của mình đến trước mặt anh.
Anh vẫn lắc đầu như thường lệ, cũng không nói lời nào mà chỉ cong môi nhìn cô, lớp vảy bạc thần bí nằm dưới khóe mắt của anh hơi lóe lên.
"Ồ…..!"
Đào Sơ cúi đầu dùng đũa chọc chọc vào bát mì hơi nhão của mình.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!