Chương 29: MỊT MÙ

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Sau khi tiết học cuối cùng của buổi sáng kết thúc, giáo viên Tiếng Anh cầm sách ra khỏi lớp, học sinh trong lớp cũng nhanh chóng đổ xô ra ngoài.

"Nhanh nhanh nào mấy cậu ơi! Mình chết đói đến nơi rồi!" Hạ Dịch Lam kéo tay Đào Sơ.

Vừa thấy Đào Sơ lôi một hộp cơm hình vuông ba tầng làm bằng gỗ rộng bằng quyển sách toán ra khỏi cặp thì Hạ Dịch Lam há hốc miệng "hả" một tiếng, sốt sắng hỏi: "Gì đây? Nay cậu mang thức ăn ở nhà theo à Sơ Sơ?"

Liên Trăn Trăn cũng chú ý tới hộp cơm có vẻ cổ xưa nhã nhặn của Đào Sơ, "Hộp cơm của Sơ Sơ đẹp ghê luôn í."

Người con gái cười tủm tỉm nói với hai cô bạn mình, "Đến nhà ăn thôi nào, xuống muộn là mấy cậu không kịp ăn cá chua ngọt đâu đấy."

Vì có quy định không được phép ăn cơm trong lớp học, chứ nếu không Đào Sơ đã ăn tại lớp luôn rồi.

Mặc dù căn tin trường trung học số 1 không có mấy món học sinh muốn ăn nhưng vẫn có vài món rất ngon.

Ví dụ như món cá chua ngọt này, món này là sở trường của ông chú ở cửa sổ số 3.

"Đúng đó đúng đúng đó! Nhanh lên mấy cậu ơi!" Liên Trăn Trăn giật mình, vội vàng nắm cổ tay Hạ Dịch Lam và Đào Sơ chạy nhanh ra ngoài. 

Xuống tới nhà ăn thì Liên Trăn Trăn và Hạ Dịch Lam đi lấy cơm, còn Đào Sơ thì đi chiếm chỗ.

Cô ngồi xuống ghế, mới mở tầng đầu của hộp thức ăn ra là đã thấy ngay đôi đũa và chiếc thìa khắc hoa văn tỉ mỉ làm bằng ngọc bích được đặt trong ô vuông đỏ.

…Người con gái nghĩ thầm chắc lát nữa ra về mình phải ghé siêu thị mua một đôi đũa rẻ rẻ khác thôi.

Nhìn đôi đũa bằng ngọc này mà thấy ớn lạnh thật chứ.

Mở thêm một tầng nữa thì Đào Sơ thấy được món thịt anh đào mà mình thích nhất, hơn nữa còn có cả gà cay Trùng Khánh, thăn bò xào và rau củ xào.

Cá chua ngọtgà cay Trùng Khánhthăn bò xàorau củ xàoCòn tầng dưới cùng là cơm trắng mềm dẻo.

Đào Sơ gắp một miếng thịt cho vào miệng, thịt vẫn còn hơi ấm.

Gà cay Trùng Khánh cực kỳ cay và thơm, thậm chí nó còn ngon hơn cả món gà cay mà cô đã ăn hồi trước nữa.

Thịt anh đào vẫn giữ nguyên hương vị mặn ngọt quen thuộc, từ hồi được ăn ở đêm giao thừa là Đào Sơ đã nhớ mãi không quên được cái vị này.

"Wow Sơ Sơ ơi, cho mình xin một miếng với được không?" Liên Trăn Trăn ngồi xuống đối diện Đào Sơ, cô nàng vừa chỉ vào món thịt anh đào trong hộp cơm của cô vừa hỏi.

Đào Sơ vừa mới gật đầu thì Hạ Dịch Lam ngồi bên cạnh cô đã gắp trước một miếng, "Để trẫm thử trước cho."

Liên Trăn Trăn cười hì hì rồi giơ đũa gắp.

"Đây là món gì vậy? Ngon quá trời à!" Vừa mới cho miếng thịt vào miệng là mắt Liên Trăn Trăn đã sáng lóa lên.

Hạ Dịch Lam cũng thấy rất ngon, "Ăn khá ngon đấy chứ, còn ngon hơn cả món cá chua ngọt mà bọn mình cướp mãi mới được."

"Là thịt anh đào á." Đào Sơ ăn đến mức hai má phồng phồng, lúc nói chuyện giọng cũng hơi ồm ồm nghe không rõ.

Hạ Dịch Lam híp mắt nhìn chằm chằm góc nghiêng của Đào Sơ, cô nàng cắn đũa tò mò hỏi: "Bạn trai cậu nấu hả?"

Người con gái vừa nghe bạn mình nói vậy thì tức thì mắc nghẹn, giây sau bắt đầu ho sặc sụa.

"Chậc, biết ngay mà." Hạ Dịch Lam lắc đầu thở dài: "Người yêu của cậu đa năng thật đó nha."

"Mình cũng ghen tị ghê." Liên Trăn Trăn thở dài cảm thán.

"Không phải…"

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!