Chương 26: Độc thoại bên lan can – Chúng ta đã hứa

Mười ba năm trước, cũng vào lúc hoàng hôn.

Có một cô bé mở cánh cổng sân, ánh nắng rực rỡ của buổi chiều chiếu lên lưng cô, đẩy cô chạy về phía anh.

Cô cười ngọt ngào nói rằng đến để ở bên anh.

"Anh không cần ai ở bên cả."

"Cần mà." Cô ngây thơ và bướng bỉnh, đôi mắt sáng lấp lánh: "Anh trai cũng chỉ có một mình."

Dù toàn thân mang đầy gai nhọn, từ đó máu thịt sinh sôi.

Kỷ Hoài Chu cảm nhận được tình cảm giữa họ không phải là sự lý giải của tình anh em hay bất kỳ mối quan hệ tình thân nào.

Tình cảm đều là sự bộc lộ của d*c v*ng và d*c v*ng là phần thấp kém nhất trong cuộc sống, luôn cần được thỏa mãn.

Yêu hay không yêu không phải là điều quan trọng nhất.

Cô đã sớm trở thành từng mảnh xương trong cơ thể anh.

Anh vượt hàng ngàn dặm đến Kinh Thị vì mảnh xương của anh đang bị bệnh.

Anh đưa cô đến trung tâm thương mại, kiên nhẫn đi cùng cô đến từng cửa hàng, hai tiếng đồng hồ thật dài nhưng rồi cũng đi đến cửa hàng cuối cùng.

Hứa Chức Hạ lặng lẽ nói: "Anh trai, sắp đến cuối rồi."

Khi con người trở nên bi quan, từng chi tiết nhỏ đều cảm thấy như là sự dự đoán trước cho câu chuyện của chính mình.

Sau một khoảng im lặng kéo dài, Kỷ Hoài Chu nắm tay cô quay trở lại con đường cũ: "Vậy thì không đi tiếp nữa, không đi đến cuối cùng, sẽ không thấy được điểm kết thúc."

Ngày hôm đó, Hứa Chức Hạ bỗng cảm thấy mình như một mảnh vải không chịu nổi sự giày vò của quá trình trưởng thành. Chỉ cần sơ ý một chút thôi là đã đầy nếp nhăn, chỉ có thể chờ anh trở về từng chút từng chút để là phẳng phiu lại cho cô.

Nhưng bàn ủi vẫn luôn nóng bỏng.

Mỗi lần dựa vào anh để được an ủi, cô cũng rõ ràng đang phải chịu sự bỏng rát của việc đi lạc lối và phản bội.

Một con đường sao có thể không có điểm cuối? Dù không nhìn thấy nhưng nó vẫn luôn tồn tại.

Hứa Chức Hạ tâm trạng treo lơ lửng. Cuối cùng vào cuối năm đó, cô cũng đã đi đến điểm cuối của mình.

Ngày trở về Hàng Châu trong kỳ nghỉ Đông, cô không nói cho Kỷ Hoài Chu biết.

Công ty vào cuối năm vốn đã rất bận rộn, EB lại được chọn vào danh sách những doanh nghiệp sáng tạo nhất của Forbes năm đó. Hứa Chức Hạ không muốn anh phải vất vả đi từ xa đến đây chỉ vì cô.

Trước đây, trong lòng Hứa Chức Hạ việc ở bên anh trai là điều hiển nhiên. Khi đó cô vẫn là một ngôi sao sáng lấp lánh với những ước mơ và khát vọng.

Cho đến khi anh từ chối, cô bất ngờ như một ngôi sao rơi xuống.

Cô chưa quen với bóng tối dưới đáy biển thì sự sỉ nhục của Tề Hựu lại càng khiến cô chìm sâu hơn.

Sự tra tấn tinh thần biến cô trở thành một con cá chết thối.

Cô cảm thấy mình thật tồi tệ.

Dù anh trai có cứu vớt cô lên hàng triệu lần.

Vì vậy, sau ngày đó cô lại bắt đầu cố gắng đặt mình trở lại vị trí của một người em gái, cố gắng từ bỏ sự phụ thuộc vào anh, cố gắng để mọi thứ trở lại như cũ.

Hứa Chức Hạ kéo vali ra khỏi phòng ký túc xá, những chiếc lá phong trên đường đã rụng hết và chỉ còn sót lại những cành khô héo trong tháng Chạp lạnh lẽo.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!