"Dòng nước mang đi câu chuyện thời gian, thay đổi một con người……"
Khung cửa sổ hé mở nửa cánh, gió lạnh thổi tung lớp voan trắng khép hờ, góc rèm đung đưa, vài ánh sáng chiếu vào trong không gian mờ ảo.
Căn phòng yên tĩnh, giai điệu như sương khói, không biết là đến từ trong gió hay trong giấc mơ.
Chiếc điện thoại bàn màu trắng ngà trên tủ cạnh giường gỗ bỗng bất ngờ đổ chuông.
Người nằm trong chăn trở mình vươn cánh tay mảnh khảnh ra, ngón tay quờ quạng trên tủ, chạm được vào ống nghe rồi kéo nó lại gần tai.
Mới tỉnh dậy, giọng mũi còn mơ hồ.
"Ừhm…… được…… biết rồi mà……"
Đặt ống nghe xuống, cô dụi mắt, vươn vai một cái thật thoải mái rồi lật chăn ra, xỏ đôi dép lê bước tới cửa sổ, nắm lấy rèm cửa.
Cánh tay dang ra, rèm cửa lập tức mở tung, ánh nắng sớm rực rỡ trên mặt sông ùa vào làm sáng bừng cả căn phòng.
Lại là một ngày nắng đẹp.
Cây hải đường bên bờ sông bị gió thổi rụng cánh hoa, trên mặt nước xanh trôi nổi từng cánh hoa hồng phấn.
Cô gái mặc đồng phục xanh trắng, kéo quai ba lô chạy trên con đường đá xanh, mái tóc đuôi ngựa bồng bềnh đong đưa theo bước chạy.
"Chào buổi sáng chú Lương!"
Tấm biển gỗ khắc chữ "Tiệm ảnh 1978" treo trên cánh cửa gỗ chạm trổ, bên trong tủ kính có tấm vải nhung đỏ trưng bày đủ loại ảnh, nhiều tấm đã úa vàng phai màu.
Chính giữa là một khung ảnh, trong đó là cô bé đội mũ hình đầu hổ trùm đầu viền lông, hai tay ôm quả hồng đỏ, cười rạng rỡ.
Lương Trác Quang ngồi trước cửa ngẩng đầu, nhìn thấy cô gái chạy vụt qua, ánh mắt đang buồn man mác khi lau chiếc máy ảnh cũ tan biến, thay vào đó là nụ cười: "Kim Kim, đi học hả?"
Cô gái không dừng bước mà ngoảnh đầu nhìn lại, đuôi tóc vung đến bên môi, khuôn mặt bầu bĩnh non nớt nhưng lanh lợi, làn da trắng mịn màng.
Ánh nắng chói làm cô nheo mắt lại, khiến đôi mắt trong veo ánh lên niềm vui càng rực rỡ hơn cả mặt trời.
"Vâng ạ!"
Băng qua bức tường trắng có dòng chữ thư pháp "Trấn Đường Lý," một bóng dáng lén lút bất ngờ nhảy ra ở đầu ngõ: "Tớ ở đây!"
Hứa Chức Hạ đã quen với cảnh này, chỉ mỉm cười.
Mạnh Hy cầm hai túi đồ ăn sáng giơ lên trước mặt cô: "Đoán xem hôm nay ăn gì nào?"
Hứa Chức Hạ vui vẻ ghé sát lại ngửi, mắt cười sáng lên: "Bánh trứng do dì Mạnh làm!"
Hai người khoác tay nhau, vừa cười nói vừa chạy đi bắt xe buýt.
Vừa ra khỏi trấn họ đã thấy một chiếc xe thể thao dừng bên đường, thân xe sơn đỏ rực lấp lánh, sang trọng và nổi bật.
Hứa Chức Hạ và Mạnh Hy liếc nhìn nhau hiểu ý, cúi người trốn, vừa cười trộm vừa trốn sau gốc cây.
Dòng chữ mạ vàng "Trường Trung học Hành Chu" trước cổng trường lấp lánh dưới ánh mặt trời, những học sinh mặc đồng phục xanh trắng đeo ba lô, từng nhóm ba bốn người phấn khởi chạy vào khuôn viên rợp bóng cây.
Sân điền kinh lát gạch đỏ ngay từ sáng sớm đã đông người, trên bãi cỏ xanh mướt của sân bóng, các lều hội chợ được dựng lên chia theo từng lớp, xếp hàng ngăn nắp.
Trước khán đài treo một tấm băng rôn đỏ——
Lễ kỷ niệm 100 năm ngày thành lập trường Hành Chu.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!