Chương 22: Vậy Anh Về Nhà Với Em Đi

Ngụy Tống Từ im lặng một chút.

Lục Dã cũng không nói gì.

"Vậy thì đừng nói nữa… Tôi về nước rồi cũng không sang bên kia nữa, về sau chúng ta sẽ thường xuyên gặp nhau thôi.

Ngày trước bọn họ ở chung một cái kí túc xá phòng bốn người, bây giờ cũng chỉ còn hai người ở lại thành phố này, lại còn là người cùng ngành, thường xuyên gặp cũng chẳng phải lạ.

Lục Dã cười cười.

Ngụy Tống Từ mới về nước chưa lâu, còn rất nhiều việc phải giải quyết, luận văn cũng chưa làm xong cho nên cũng không có nhiều thời gian rảnh.

Ngụy Tống Từ đi về được một lúc thì Lục Dã mới đi, theo thói quen anh lại lái xe đến nhà của Mạnh Vân.

Đến khi Lục Dã nhận ra thì đã dừng xe ở trong khu nhà của mạnh Vân rồi.

Chỉ là anh lại không định đi ra ngoài, tắt máy sau đó ngồi ngây ngốc ở trong nghĩ lung tung.

Hôm nay là chủ nhật… Chắc Mạnh Vân đã nhận được thông báo của trường học rồi chứ?

Cô có vui không?

Chắc chắn là sẽ cảm thấy rất kì quái, không chừng còn đang tâm sự với Qúy Hiểu Thích cũng nên.

Anh suy nghĩ lung tung một lúc, càng nghĩ đến biểu cảm của cô, Lục Dã càng cảm thấy buồn cười.

Hoảng hốt cũng được, vui vẻ cũng được mà nghi ngờ cũng được, như thế nào cũng đáng yêu.

Sao người như Mạnh Vân lại có thể làm anh rung động được không biết?

Lục Dã ngồi ngây ngẩn một lúc, anh sờ cằm rồi bật cười, văn chìa khóa nổ máy chuẩn bị đi về.

Anh đi ra khỏi khu nhà của cô, nhưng khi đi ngang qua trạm xe buýt bên ngoài khu thì đột nhiên dẫm phanh lại.

Trên đường lúc này không có nhiều xe cho lắm, chỉ là lúc phanh gấp sẽ gây ra âm thanh rất lớn, ở trạm xe buýt chỉ có vài người đang đứng chờ đều ngẩng lên nhìn xe của anh.

Lục Dã không để ý ánh mắt của mọi người, anh vội vàng xuống xe, chạy nhanh đến ghế ngồi cạnh nhà ga, "Mạnh Vân?"

Đúng là Mạnh Vân.

Mạnh Vân đang ngẩn ngơ thì bỗng nghe thấy có người gọi tên mình, mà giọng nói lại vô cùng lo lắng, cô ngẩng đầu lên.

"Lục Dã?… Sao anh lại ở đây? Anh đến tìm em sao?"

Lục Dã cầm túi của cô, sau đó anh kéo Mạnh Vân đứng dậy.

"Đi thôi, anh đi lái xe."

Xe của Lục Dã đang dừng chặn đường trạm xe buýt nên không thể đợi lâu được.

Vậy nên Mạnh Vân không từ chối, cô ngoan ngoãn theo anh lên xe.

Lục Dã đưa cô đi dạo một vòng xung quanh rồi dừng ở bên cạnh sông Hoàng Phố.

Con sông Hoàng Phố cắt đôi thành phố nơi mà Mạnh Vân đang sống, ở trung tâm là địa danh nổi tiếng nhất, rất thu hút khách du dịch. Mạnh Vân lại ở khá xa con sông vậy nên không hay có khách du lịch và khách sạn lắm, gần nhà còn có một công viên nhỏ dành cho trẻ em và người già tập dưỡng sinh.

Lục Dã đưa Mạnh Vân đi một đoạn, sau đó mới kéo cô đến ghế dài gần đó ngồi xuống.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!