Edit: kid1412h
***
Cuối tuần, thời tiết hiếm khi tốt, trời trong vắt, nắng vàng ấm áp, đi bộ trên đường vừa không cảm thấy oi bức, cũng không ẩm ướt, hôm nay Mục Phách hẹn Gia Ngộ đến thư viện học.
Khoảng cách từ nhà đến thư viện là không gần nên hai người đi xe bus.
Trên xe, không có nhiều người lắm, Gia Ngộ chọn ghế cuối cùng, Mục Phách đi theo sau, chọn ghế kề bên cô mà ngồi xuống.
"Phải xuống trạm nào vậy?"
"Trạm bảy mươi tám bên trái". Mục Phách trả lời số.
Gia Ngộ mở rộng cửa sổ xe ra, gió liền theo đó mà thổi vào xe, rất thoải mái, cô nói:
"Nếu ngày nào thời tiết cũng như hôm nay thì thật tốt."
Cô không thích trời mưa.
"Thành Bắc có phải rất ít khi mưa không?"
Gia Ngộ trả lời nhưng không quay đầu lại:
"Ừ, tuyết rơi nhiều hơn mưa nhiều."
"Mình còn chưa từng thấy tuyết." Mục Phách nói.
Gia Ngộ quay đầu lại, lòng nhiệt tình dâng trào:
"Chờ đến khi trời vào đông, chúng mình có thể cùng nhau đến thành Bắc ngắm tuyết, mình biết rất nhiều nơi có đồ ăn ngon, cũng biết chỗ chơi rất vui nữa, mình có thể dẫn cậu đi."
Thấy cô nói vô cùng nghiêm túc, Mục Phách cũng nghiêm túc mà suy nghĩ về tính khả thi của những lời nói đó.
Cuối cùng trả lời cô: Được.
Khi xe dừng ở trạm, Gia Ngộ đi theo Mục Phách xuống xe, cặp sách khá nặng, để khá nhiều tài liệu ôn tập bên trong, cô ngại nặng nên dứt khoát cởi ra ôm trước ngực.
Mục Phách liếc một cái, hỏi cô: Nặng à?
Một chút thôi.
Đưa cho mình.
Gia Ngộ do dự hai giây, liền đem cặp sách đưa cho anh Cảm ơn. Cô hiếm khi từ chối lòng tốt của người khác, cho dù khách sáo thì cuối cùng cô vẫn nhận nó.
Mục Phách cầm lấy cặp sách, ước lượng rồi nghĩ thầm chắc cô cho toàn bộ sách vở vào cặp.
Khu tự học lớn nhất thư viện ở lầu ba, Mục Phách dẫn Gia Ngộ tới đó, hai người tới sớm nên chiếm được vị trí tốt ngay cạnh cửa sổ.
"Cậu ở đây chờ mình chút, mình qua kia một chút liền về."
Gia Ngộ nghe lời gật đầu, nhìn theo bóng lưng anh rời đi, yên lặng nghĩ lại, những thứ anh vừa cầm trong tay hình như đều liên quan đến kiến trúc, anh thích nó đi?
Kia, vậy anh cùng Văn Trọng hẳn là vô cùng hợp nhau.....
Mục Phách đi trả sách, xa xa đã thấy Phùng Bân vẫy tay với anh.
Anh đi qua đó: Có chuyện gì?
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!