Edit: kid1412h
***
Việc truy cứu trách nhiệm việc đá hỏng cửa phòng thiết bị tới chậm hơn so với Gia Ngộ nghĩ mấy ngày.
"Gia Ngộ, em đã đá hỏng cánh cửa phòng thiết bị phải không?"
Gia Ngộ thẳng thắn thừa nhận Đúng ạ.
Chủ nhiệm giáo dục sửng sốt, không nghĩ rằng cô sẽ dứt khoát thừa nhận hành vi vi phạm như vậy, ông ho nhẹ hai tiếng
"Nói cho thầy biết lý do là gì."
"Có người lừa em đi vào, thứ nhất em không mang điện thoại di dộng, thứ hai không có ai có thể giúp em lúc đó không đá cửa thì em đi ra bằng cách nào ạ?"
Từ camera theo dõi chủ nhiệm giáo dục cũng đã biết sơ qua về câu chuyện, hỏi Gia Ngộ cũng chỉ là làm theo đúng trình tự mà thôi, thẳng thắn được khoan hồng, kháng cự sẽ nghiêm trị.
Ông như suy tư điều gì đó gật gù, hỏi cô:
"Tạm thời chưa nói đến ai là người lừa em vào, cánh cửa đã bị em đá hỏng, em đã nghĩ sẽ xử lý như thế nào chưa?"
Bồi thường ạ.
Gia Ngộ suy nghĩ tiếp rồi bổ sung: Viết kiểm điểm. Trước kia Viện Viện cũng đã làm như vậy.
Gia Ngộ là trường hợp đặc biệt, là từ quan hệ của hiệu trưởng mà tới đây học, biết nhà cô không phải là người ở đây, chủ nhiệm giáo dục cũng không muốn làm khó cô điều gì, chỉ phất tay
"Được rồi, thầy biết rồi. Chuyện này thầy sẽ nói với chủ nhiệm lớp em, đến lúc đó cô ấy sẽ nói cho em biết em phải làm những gì."
Nhưng Gia Ngộ không đi.
Cô đứng thẳng tắp, ngẩng đầu ưỡn ngực, như là bất mãn với việc chủ nhiệm giáo dục làm qua loa
"Chủ nhiệm, chuyện này như vậy là xong rồi sao ạ? Em bị người khác nhốt ở phòng thiết bị, suýt chút nữa là bị nhốt cả một đêm rồi, chẳng lẽ trường học không truy cứu chuyện này sao?"
"Không phải em đã ra được rồi sao?"
Chủ nhiệm giáo dục lúc này mới thật sự nhìn cô
"Trường học xử lý chuyện này như thế nào là chuyện của trường học, em chỉ là học sinh, nhiệm vụ chủ yếu của em là học tập, không cần phải quan tâm những chuyện khác, quản lý tốt bản thân mình là được rồi!"
Gia Ngộ nhìn lại ông, không một chút sợ hãi mà cãi lại
"Không được ạ. Em biết ai đã nhốt ai, dù sao cũng có chứng cứ rành rành từ camera, em mong trường học xử phạt bạn đó và yêu cầu bạn đó xin lỗi em. Đây là hành vi bạo lực học đường, không thể cứ thế cho qua được ạ!"
Văn Gia Ngộ!
Gia Ngộ không cam lòng yếu thế mà trừng mắt nhìn thầy chủ nhiệm giáo dục.
Chủ nhiệm giáo dục nhìn một vòng xung quanh văn phòng, ông thở dài, vẻ mặt giống như hận sắt không thể thành thép Em lại đây.
Gia Ngộ đi về phía trước hai bước, chỉ nghe bên tai những tiếng cảnh cáo:
"Em có biết tình huống nhà em hiện tại không cho phép em kiêu ngạo hay không? Cô đứng im, ngây ngẩn..... Từ trong văn phòng đi ra, Gia Ngộ trở về phòng học, đứng ở của lớp, vô lực gọi vào"Báo cáo."
Cô giáo ngữ văn trên bục thấy là cô cũng không hỏi nhiều, liền cho cô trở về chỗ ngồi.
Trên đường, Gia Ngộ nhạy bén cảm nhận được ánh nhìn chăm chú đến từ Diêu Uyển. Không cần nhìn, cô cũng biết lúc này Diêu Uyển đắc ý như thế nào.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!