Chương 21: (Vô Đề)

Dịch: Hoa Linh

Người đến chính là Phương Huỳnh – con gái của Phương Văn Cẩm, thầy hướng dẫn của anh, cô ta tốt nghiệp đại học ở Viện Sinh Khoa trường Yến Đại nên cũng gọi Trần Tịnh Thực là đàn anh.

"Hoá ra là anh thật, anh Trần." Vẻ mặt Phương Huỳnh lúc này chẳng thể gọi là vui mừng, cô ta nhìn Trần Tịnh Thực và Lê Lô, mỉm cười lịch sự.

"Sao em lại đến bệnh viện vậy?" Nghĩ ngợi giây lát, Trần Tịnh Thực lo lắng hỏi han "Là thầy…"

"Không sao ạ." Phương Huỳnh cắt ngang suy đoán của anh, "Thuốc hạ huyết bố em hay uống hết rồi, em đến bệnh viện lấy thêm cho ông ấy."

Ra là vậy.

"Vậy thì tốt." Trần Tịnh Thực yên tâm hẳn, nhìn thấy Lê Lô ở bên cạnh thì lập tức giới thiệu với Phương Huỳnh, "Đây là tiểu Lê, Lê Lô, bạn gái của anh."

"Chào đàn chị ạ." Lê Lô dùng cách gọi đàn chị lịch sự chào hỏi Phương Huỳnh.

Phương Huỳnh quan sát Lê Lô, cô gái ăn mặc mát mẻ thoải mái khiến cả người trở nên phóng khoáng năng động, đứng bên cạnh Trần Tịnh Thực không hề có chút gò bó nào. Đây chính là… cô bạn gái trong truyền thuyết của anh ư? Đúng là hơi bất ngờ.

"Chào em." Phương Huỳnh lại nhìn cô một lượt rồi nói với Trần Tịnh Thực, "Rất xinh đẹp."

"Cảm ơn." Trần Tịnh Thực mỉm cười, hơi ngừng lại, "Vậy không làm chậm trễ việc của em nữa, có thời gian chúng ta lại tụ tập."

"Được ạ." Phương Huỳnh nói, "Sau này em ở lại trong nước làm việc rồi, không thiếu thời gian, nào rảnh chúng ta lại tụ tập."

Trong mắt Phương Huỳnh ngập tràn sự mong đợi, Trần Tịnh Thực đều thấy cả, khẽ thu lại nụ cười. Anh gật đầu rồi nắm lấy tay Lê Lô rời đi.

Lúc này bên ngoài lại lất phất mưa nhỏ. Trần Tịnh Thực và Lê Lô không vội gọi xe quyết định chỗ đi mà đứng dưới mái hiên bên đường tính xem tình hình mưa.

"Phương Huỳnh là con gái của thầy hướng dẫn của anh, trước đây cũng học đại học ở Viện Sinh Khoa, giờ làm việc tại một trung tâm nghiên cứu có liên quan đến môi trường công cộng." Nhân lúc này đang không có gì làm, Trần Tịnh Thực lại giới thiệu kỹ một chút về Phương Huỳnh với cô.

Lê Lô vâng một tiếng, lúc sau khẽ hỏi: "Anh tiểu Thụ à, có phải chị Phương Huỳnh… từng thích anh không?" Thoáng ngừng lại, "Từng tỏ tình với anh?"

Trần Tịnh Thực: "…"

Trần Tịnh Thực thoáng sửng sốt, sau đó cười tự giễu: Anh đúng là đã đánh giá thấp trực giác của con gái trong chuyện này, vốn không định nhắc tới mà xem ra vẫn không thể ôm tâm lý may mắn được.

"Em ấy từng bày tỏ ý đó với anh, nhưng anh đã nói rõ rằng chỉ là quan hệ đàn anh đàn em với em ấy thôi." Trần Tịnh Thực thành thật giải thích.

"Thế chị ấy đã hết hy vọng với anh chưa?" Lê Lô lại hỏi.

Trần Tịnh Thực: "… Nói thật là anh không rõ lắm. Nhưng…"

Trần Tịnh Thực ngừng lại, Lê Lô tự động tiếp lời: "Nhưng trông dáng vẻ ban nãy của chị ấy thì có vẻ như vẫn còn tình cảm với anh."

Trần Tịnh Thực: "…" Lê Lô à, đúng là một cô gái thông minh tuyệt đỉnh.

"Xin lỗi Môi Môi." Trần Tịnh Thực nói nhỏ, áy náy vô cùng.

"Sao có thể nói đây là lỗi của anh được chứ, trách anh quá quyến rũ à?"

Lê Lô nháy mắt, mỉm cười. Thực ra cô hơi để ý đấy, nhưng vừa nghĩ đến chuyện ban nãy Trần Tịnh Thực đường hoàng tự nhiên giới thiệu cô là "bạn gái" thì bỗng chốc lại nhẹ lòng. Cô tin tưởng anh.

"Hơn nữa cũng không thể trách chị Phương Huỳnh được." Lê Lô lại nói, "Cơ mà giờ anh đã có em rồi, cho nên về sau cần phải chú ý hơn trong chuyện này. Em sẽ không hỏi nhiều, nhưng anh phải tự xử lý cho tốt."

"Anh sẽ làm vậy." Trần Tịnh Thực nói.

Thực ra với những cô gái khác, Trần Tịnh Thực thật sự được coi là người vô tình, anh sẽ không có bất kỳ hành động hay cử chỉ nào vượt quá giới hạn bạn bè bình thường. Nhưng không phải anh lòng lặng như nước là có thể dập tắt sự nhiệt tình của tất cả các cô gái. Phương Huỳnh được xem là người kiên trì lâu nhất trong số ấy. Từ lúc vào Yến Đại học đến giờ, Trần Tịnh Thực vẫn luôn theo Phương Văn Cẩm, đến hiện tại cũng đã chín năm.

Điều này có nghĩa là anh và Phương Huỳnh cũng đã quen biết nhau chín năm. Khoảng thời gian dài như thế đủ để Phương Huỳnh hiểu anh là một người như nào, từ đó đem lòng thích. Cô ta cũng biết Trần Tịnh Thực không hề có ý đó với mình, nhưng lại không cách nào thuyết phục được bản thân từ bỏ.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!