Chương 1: (Vô Đề)

Dịch: Hoa Linh

Lần đầu tiên Lê Lô gặp Trần Tịnh Thực, là vào một mùa hè.

Tháng sáu, Yến Thành.

Đầu tháng sáu ở Yến Thành đã lộ ra cái nóng rõ rệt. Song trong khuôn viên khu cũ của trường Đại học Sư phạm nằm ở phía Bắc lại rợp bóng mát.

Lúc Dư Tư về đến ký túc xá, Lê Lô đang trốn trên giường đọc sách, một hơi tu hết nửa chai nước, lau khoé miệng xong, cô ấy hỏi cô: "Lô Lô cưng, sao cậu vẫn còn ở đây đọc sách thế?"

"Sao vậy?" Lê Lô vén màn ra, thò đầu nhìn cô ấy.

"Cậu vẫn chưa biết á, hôm nay bên trung tâm hoạt động có buổi toạ đàm, là Viện Sinh Khoa(1) đặc biệt tổ chức để kỷ niệm 30 năm thành lập học viện, nghe nói mời không ít nhà động thực vật học đâu. Tớ xem qua giới thiệu, trong đó có một người nước ngoài chuyên nghiên cứu về gấu trúc nữa."

(1)Tên gọi tắt của Học viện Khoa học Sự sống.

Nói tới gấu trúc Lê Lô liền hứng thú, cô là fan cứng của gấu trúc đấy.

"Tên là gì ấy, cậu xem chưa?"

"Xem rồi nhưng không đọc kỹ, hình như tên là tiến sĩ Schaller gì đó…" Dư Tư gãi đầu.

"Tiến sĩ Schaller?!" Lê Lô kinh ngạc, "Họ vậy mà lại mời tiến sĩ Schaller tới ư?"

"Hình như thế, sao vậy?"

Lê Lô phút chốc nín bặt. Phải biết, tiến sĩ Schaller là một trong ba nhà động vật học nổi tiếng nhất thế kỷ trước do tạp chí《Time》bình chọn, là học giả phương Tây đầu tiên tiến vào rừng rậm tây nam Trung Quốc nghiên cứu gấu trúc sau khi Trung Quốc mới được thành lập, năm nay đã sắp chín mươi tuổi rồi. Không ngờ Viện Sinh Khoa lại mời ông cụ đến. Lê Lô bỗng muốn đi xem.

"Mấy giờ toạ đàm bắt đầu?" Lê Lô lập tức xuống giường đi dép.

"Khoảng ba giờ." Dư Tư liếc nhìn đồng hồ, "Cậu định đi à?"

"Muốn đi muốn đi." Lê Lô gật đầu thật mạnh, "Cậu muốn đi với tớ không?"

Dư Tư vừa về nên hơi không muốn động đậy, nhưng thấy Lê Lô tích cực như thế thì cô ấy cũng có chút tò mò, muốn đi xem xem rốt cuộc tiến sĩ Schaller này là ai.

"Thế tớ đi cùng cậu vậy." Dư Tư nói, "Bên ngoài nóng lắm đấy, nhớ bôi kem chống nắng."

Hai người chuẩn bị xong xuôi, rất nhanh đã ra khỏi ký túc xá. 

Đang là cuối tuần nên khuôn viên trường có không ít người, trong đó còn có rất nhiều người ngoài trường đưa con nhỏ người già tới đi dạo, tựa như chẳng chút sợ hãi cái nóng. Dư Tư nhìn những người ấy mà bội phục vô cùng.

Cô ấy lại đưa mắt nhìn Lê Lô. Trời nóng nên Lê Lô đã thay sang một chiếc áo cộc tay màu vàng nhạt khiến làn da của cô trông cực kỳ trắng. Dư Tư chưa gặp ai trắng hơn Lê Lô cả, rõ ràng cô ấy cũng được coi là người da trắng, nhưng khi đi chung với Lê Lô thì dường như vẫn đen hơn một tone.

Hai người vội vàng chạy đến trung tâm hoạt động. Đến rồi mới biết, vì thêm một buổi diễn thuyết đột xuất nên buổi toạ đàm bị hoãn lại nửa tiếng. Trong phòng hội nghị đã khá đông, Dư Tư kéo Lê Lô định đi vào, song lại thấy bước chân cô hơi ngập ngừng.

"Sao thế?"

"Trên tầng hình như có vài thứ, chúng ta lên xem xem?" Lê Lô nói.

Dư Tư ngẩng đầu nhìn, chỉ thấy tầng hai vốn để trống của trung tâm hội nghị bày rất nhiều giá kệ và standee. Nội dung in trên standee kia, hình như liên quan tới gấu trúc?

Dư Tư bỗng chốc hiểu ra, cười nhìn Lê Lô: "Cậu ấy à, đúng là thấy gấu trúc cái là không đi nổi nữa."

"Đi thôi." Lê Lô lè lưỡi cười, kéo cô ấy lên tầng hai.

Lên đến tầng hai nhìn một lượt, hoá ra đây là triển lãm phổ cập về gấu trúc được đặc biệt bố trí để chào đón tiến sĩ Schaller. Đừng thấy nhỏ mà lầm, thực ra lại rất đầy đủ. Mấy chiếc standee dùng ngôn ngữ thông dụng giới thiệu ngắn gọn về quá trình tiến hoá và lịch sử nghiên cứu của quần thể gấu trúc, trong đó dĩ nhiên không quên đề cập tới cống hiến của tiến sĩ Schaller. Trên giá sách xếp rất nhiều sách và tập hình liên quan đến gấu trúc, đa số đều được bày công khai để mọi người tới đọc.

Mà thiết bị chiếu treo trên tường ở một bên đang không ngừng phát đi phát lại phim tài liệu về gấu trúc và các động vật hoang dã khác.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!