Lục Ẩm Băng: "……"
Thật ra mấy năm gần đây tính khí của Lục Ẩm Băng cũng đỡ hơn nhiều rồi, tiếp nhận những phỏng vấn thông thường không còn nổi nóng nữa, nhưng do chuyện này mới xảy ra gần đây, chuyện cô dằn mặt phóng viên lại bị cư dân mạng thu thập lại, share điên cuồng trên weibo, tin tức truyền thông nhanh nhạy nên đều có xem qua, đánh chuột thì sợ vỡ bình, sợ hôm nay tâm trạng cô ấy không được tốt, mình lại chạy mà nằm ngay mũi súng là toang.
Cái gì? Ngươi nói cô ấy xem ra tâm trạng cũng rất tốt hả? Nhưng người ta là ảnh hậu đó, tâm trạng xem ra rất tốt không có nghĩa là tâm trạng thật là tốt, lỡ như trong lòng người ta đang nổi bão thì sao.
Hiện trường đột nhiên chìm trong tình cảnh khó xử.
Lục Ẩm Băng cách truyền thông vẫn còn 3m, Hạ Dĩ Đồng thấy tình hình không ổn, liền chủ động qua nghênh đón, dùng một giọng nói nhiệt tình nhưng không giống nịnh hót nói: "Lục lão sư, chị cuối cùng cũng đến, mọi người đợi chị lâu lắm rồi đó."
Lục Ẩm Băng hơi nhướng nhẹ chân mày lên, cây xấu hổ sao lại không xấu hổ nữa ta?
Các phóng viên lần lượt đưa micro, bút ghi âm về phía Lục Ẩm Băng, phóng viên Giải Trí Sao 7 Ngày như được đặc xá, mau mau khom người cho mình chui vào đám đông.
Im lặng.
Vẫn im lặng.
Hạ Dĩ Đồng ra hòa giải, cười nói: "Lục lão sư bận lắm đó, nếu còn không hỏi là không có thời gian nữa đâu, không lẽ còn phải đợi tôi hỏi giúp nữa à?"
Các phóng viên nghĩ bụng: Được vậy thì tốt, cô mau hỏi giúp bọn tôi đi.
Phóng viên của Giải Trí Sina không sợ chết đứng dậy, hỏi: "Lục lão sư, cô với Lai Ảnh là bạn thân với nhau, trên mạng nói Lai Ảnh do vấn đề cá nhân nên bỏ vai, bây giờ không ai liên lạc được với cô ấy, cô có biết nội tình không?"
Ánh mắt sắc bén của Lục Ẩm Băng quét qua phóng viên Sina một cái.
Phóng viên run bần bật: "……"
Má ơi con sợ quá.
Lục Ẩm Băng: "Đối với chuyện này tôi cũng rất bất ngờ, Lai Ảnh có cuộc sống riêng của cô ấy, tôi không can dự vào."
Chuyện này, chắc chỉ chuyện kết hôn, Hạ Dĩ Đồng nghĩ thầm.
Phóng viên vẫn không buông tha, tiếp tục truy vấn: "Ý là cô biết xảy ra chuyện gì đúng không?"
Lục Ẩm Băng gật đầu: "Đúng, tôi biết."
Phóng viên: "Có tiện tiết lộ cho chúng tôi biết chút ít không?"
Lục Ẩm Băng: "Không tiện."
Phóng viên: "……"
Lục Ẩm Băng lạnh nhạt nói: "Lai Ảnh đã bỏ vai rồi, không liên quan gì đến đoàn làm phim của Phá Tuyết nữa, cuộc phỏng vấn hôm nay mấy người còn muốn hỏi về cô ấy thì tôi thấy không cần thiết phải tiến hành tiếp nữa."
Phóng viên: "……"
Vậy sao còn phỏng vấn tiếp được nữa.
"Lục lão sư, cho hỏi cô có cách nhìn gì đối với người thay thế Lai Ảnh là Hạ Dĩ Đồng? Cô ấy có phải là diễn viên cô hài lòng không?"
"Đạo diễn Tần hài lòng, tôi thì vẫn chưa rõ, cần phải mài giũa nhiều."
"Vậy ấn tượng của cô đối với cô ấy ra sao?"
"Ấn tượng hả?"Lục Ẩm Băng suy nghĩ một lát, di chuyển ánh mắt qua nhìn Hạ Dĩ Đồng đang im lặng mỉm cười bên cạnh, chân mày hơi nhíu lại: Kỳ lạ, sao cô ấy lại không xấu hổ nữa?
Cô tiếp tục nhìn chằm chằm, lỗ tai của Hạ Dĩ Đồng dường như bị ánh mắt của Lục Ẩm Băng thiêu cháy, từ từ đỏ lên.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!