Chương 5: (Vô Đề)

Thời gian chụp chính là ngày đầu tiên Lục Minh Thương lên lớp.  

Không lạ gì khi anh hiểu lầm La Mẫn và Tống Trạch là một cặp.

Vậy nên anh để tôi gửi ảnh, là đang giúp tôi?  

Tôi nhắn tin cho Lục Minh Thương.  

[Thầy ơi, em xin tấm ảnh này được không?]

[Tùy em xử lý.]

Có được tấm ảnh này, không đến một ngày, tôi đã khiến Tống Trạch và La Mẫn không còn chốn dung thân.  

Tôi công khai @Tống Trạch trên diễn đàn trường, mắng hắn là

"vừa ăn cướp vừa la làng".  

Bên dưới không chỉ có ảnh hắn với La Mẫn lén lút bên nhau, mà còn cả lịch sử chuyển khoản của tôi cho hai người họ.  

Những gì tôi mua cho Tống Trạch, trước sau cộng lại cũng có đến năm vạn.  

Còn đồ cho La Mẫn phần lớn là quà đắt tiền, hóa đơn đều đã vứt đi.

Trong điện thoại chỉ còn lại đoạn tin nhắn cô ta vòi quà của tôi.  

[Hòa Hòa, tớ muốn cái này.]

[Hòa Hòa, tớ muốn cốc trà sữa đầu tiên của mùa thu.]

[Hòa Hòa…]

Quần chúng hóng hớt nghiêng hẳn về phía tôi.  

[Đây là loại bạn thân gì vậy, coi bạn như máy rút tiền à?]

[Kiều Hòa là Bồ Tát sống à? Còn nam tính hơn cả đàn ông!]

Nhiều người còn bông đùa.  

[Chị Hòa Hòa, đói đói, ăn ăn.]

05

[Chị Hòa Hòa, xin hãy cho qua trong kỳ thi cuối kỳ!]  

Cứ thế cầm cự đến cuối kỳ, hiệu trưởng ban hành quy định mới.  

Điểm môn học tự chọn sẽ được tính vào đánh giá tổng hợp, trượt không chỉ phải học lại, mà còn có thể ảnh hưởng đến tốt nghiệp.  

Những bạn học vốn chỉ định chơi qua loa giờ đều lo sốt vó, đi khắp nơi dò la trọng tâm, môn học của Lục Minh Thương cũng không ngoại lệ.  

"Thầy Lục, xin hỏi có trọng tâm bài thi không ạ?"  

Dù chỉ là môn tự chọn, nhưng cũng tiêu tốn không ít công sức.  

Hôm đó, đến phần hỏi đáp trên lớp, có một bạn dũng cảm giơ tay hỏi.  

Xung quanh là một nhóm bạn bị đánh thức khỏi cơn buồn ngủ, tò mò chờ Lục Minh Thương trả lời.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!