Dịch: Voi Còi
Chỉnh sửa: Rùa┃Đọc kiểm: Bí Đao
«Chương 053»
«Tình hình come out căng thẳng»
Quý Diễn đóng cửa lại, liếc nhìn cái người đang đứng phía sau cánh cửa, tim đập thình thịch nói: "Làm em sợ muốn chết."
Giang Tri Tụng bước lên ôm lấy cậu, Quý Diễn vùi mặt vào vai anh nói tiếp: "Hình như bố em bắt đầu nghi ngờ chúng ta rồi."
Giang Tri Tụng chỉ ừ một tiếng, thuận tay khóa trái cửa lại mới nói: "Không sao đâu A Diễn, không phải chúng ta đã có kế hoạch chờ bà nội em về thì sẽ thành thật với bố mẹ em sao?"
Nhưng kế hoạch này không thích hợp với tình huống hiện tại cho lắm, ai mà biết được bố cậu lại nói một kiểu suy nghĩ một kiểu. Quý Diễn kể cho Giang Tri Tụng về cuộc nói chuyện của cậu và bố cậu lúc nãy. Anh suy tư một lúc mới lên tiếng: "Hiện tại chú chỉ là nghi ngờ, bà nội vẫn còn ở đây, bố em sẽ không vạch trần chúng ta đâu. Cùng lắm chỉ có thể dò thám thử thôi, chúng ta tùy cơ ứng biến vậy, mọi thứ chờ bà nội em về rồi tính."
Sáng sớm hôm sau, Quý Túc Phong rất đúng hẹn "do thám thử".
Trên bàn cơm, Quý Túc Phong nhấp một ngụm sữa, hỏi bà nội: "Mẹ, thời gian trước mẹ nói tìm cho hai đứa nó một vài người thích hợp để đi xem mắt, thế bây giờ mẹ đã tìm được ai chưa ạ?"
Bà nội vui mừng ra mặt: "Đúng là có người thích hợp thật." Bà nội liệt kê ra một danh sách hợp ý, cao thấp gầy mập, các thể loại sở thích...
"Chỉ là không biết bọn nó có chịu đi xem mắt không." Bà nội nói.
Quý Diễn liếc nhìn Giang Tri Tụng, Quý Túc Phong nhìn thấy, cười ha hả nói: "Bọn nó thì có gì mà không chịu đi, cũng đến tuổi phải kết hôn rồi."
Giang Tri Tụng nói: "Bà nội, mấy ngày nay công ty cháu rất nhiều việc, cháu không có thời gian..."
Nói chưa dứt câu, Quý Diễn đá chân anh ở dưới bàn, cho nên nhanh chóng sửa lại: "... không có nhiều thời gian xem mắt nhiều người."
"Từ từ không vội, chuyện này còn phải xem duyên phận." Bà nội bắt đầu tự động sàng lọc đối tượng trong đầu, nhìn thấy Quý Diễn liên tục liếc mắt về phía Giang Tri Tụng liền nói: "Nhóc, con nhìn Tri Tụng làm gì, con cũng có phần mà."
Quý Diễn lập tức thu hồi ánh mắt, dạ một tiếng.
Thẩm Trữ Ngọc quét mắt nhìn biểu cảm của bọn họ, cũng không nói gì, chỉ lặng lẽ uống chén canh của mình.
Bà nội hành động rất nhanh, chưa được mấy ngày đã sắp xếp xong, Giang Tri Tụng sắp xếp thời gian đi xem mắt một hôm, cuối cùng cũng không có kết quả gì. Còn buổi xem mắt Quý Diễn thì vào buổi tối, cậu vừa về nhà, Quý Túc Phong đã ngồi chờ sẵn ở phòng khách để hỏi thăm tình hình, Quý Diễn tùy tiện nói vài câu rồi quay người bỏ lên lầu.
Sau đó Quý Diễn phát hiện mục tiêu hối cưới của mọi người lại là Giang Tri Tụng, cậu thở phào nhẹ nhõm nhưng cùng lúc đó lại cảm thấy có chút buồn bực, sau đó mới nghe được thông tin từ miệng Hứa An Gia, rằng việc cậu không lên được đã lan rộng khắp nơi, ảnh hưởng đến thanh danh đi tìm vợ của cậu.
Quý Diễn không ngờ trong họa có phúc, vui đến mức cơm tối ăn nhiều hơn một chén.
Giang Tri Tụng gánh chịu hết tất cả áp lực, Quý Túc Phong có vẻ như hạ quyết tâm muốn anh phải tìm được người yêu, hối thúc rất căng thẳng. Giang Tri Tụng không thể chịu nổi nhưng cũng không còn cách nào khác.
Quý Diễn lại càng không thể chịu nổi, vì mỗi lần cậu gặp Giang Tri Tụng đi xem mắt về thì lại càng cảm thấy anh như phát điên ở trên giường, Quý Diễn không dám phát ra âm thanh, Giang Tri Tụng lại càng mạnh mẽ hơn.
Quý Diễn cảm thấy bản thân sắp chịu không nổi rồi, cậu mà có thể đẻ, nếu theo như chính sách nhà nước, chắc đã có thể đẻ đứa thứ ba rồi.
Lúc bà nội sắp xếp buổi ra mắt thứ tư cho Giang Tri Tụng, cậu thực sự sợ rồi, muốn nhờ Hồ Chỉ Lộ giúp đỡ, đóng kịch với Giang Tri Tụng đối phó mọi người chống đỡ đến lúc bà nội về nhà rồi tính tiếp.
Quý Diễn gọi điện thoại cho Hồ Chỉ Lộ, cô không đợi năn nỉ đã nhanh chóng đồng ý, nhưng Giang Tri Tụng có đồng ý hay không còn là một vấn đề.
Vì để che mắt người khác, bình thường Giang Tri Tụng đều từ ban công nhảy sang phòng Quý Diễn, Quý Diễn suy nghĩ một lúc, quyết định hôm nay sẽ chủ động hơn, cậu đi tới ban công, chọc ghẹo Tiểu Lục nói: "Tên khốn Giang Tri Tụng."
Tiểu Lục cũng nói theo: "Tên khốn Giang Tri Tụng.", nó chỉ có thể nói duy nhất một câu này, cũng là do cậu đã cất công dạy từ ngày này sang ngày khác.
Quý Diễn cho chim uống một ít nước, rồi chống tay lên ban công nhảy qua phía bên kia, đi đến tủ quần áo của anh lật qua lật lại.
Buổi tối muộn khi Giang Tri Tụng kéo rèm phòng cậu, nhìn thấy Quý Diễn mặc áo sơ mi trắng của bản thân, khoanh chân ngồi trên giường, ngước mắt nhìn anh gọi: "Giang Tri Tụng."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!