Sáng sớm tinh mơ, ánh mặt trời xuyên qua cửa sổ chiếu thẳng đến đuôi giường. Quý Diễn trở mình, từ từ mở mắt, ngơ ngác một lúc mới hoàn hồn tìm điện thoại xem giờ, bây giờ là bảy giờ ba mươi.
Cũng không còn sớm nữa, Quý Diễn dụi dụi đầu vào gối, từ từ nhớ lại hình như đêm qua mình ngủ ở phòng khách.
Quý Diễn sửng sốt một chút, vậy sao bây giờ cậu lại nằm trên giường?
Ba cậu chắc chắn không vác nổi cậu rồi, trăm phần trăm là Giang Tri Tụng khiêng mình lên lầu.
Vừa nghĩ đến Giang Tri Tụng, Quý Diễn lại cảm thấy chóng mặt, cả đêm qua cậu ngủ nằm mơ, trong giấc mơ tất cả đều là Giang Tri Tụng.
Cơ bản đều là nhớ lại những chuyện cũ, linh tinh, nhỏ nhặt, kết nối lại thì chính là mười mấy năm qua giữa anh và cậu.
Bây giờ tỉnh ngủ cậu chỉ nhớ một ít ở cuối giấc mơ.
Là lúc năm hai đại học cậu chạy đi tham gia đua xe, vừa xuống xe nhìn lên khán đài thấy Giang Tri Tụng đang đi về phía mặt, trên mặt nở nụ cười rất tươi.
Khi đó Quý Diễn thực sự cảm thấy rất vui vẻ, bây giờ nhớ lại thời gian lúc đó cảm thấy hoài niệm.
Nhưng Giang Tri Tụng nhất định cứ phải khiến cho mối quan hệ của hai người trở thành như thế này.
Vừa không tự nhiên vừa lộn xộn.
Quý Diễn không muốn nghĩ tới nữa, dùng gối trùm đầu mình lại, lười biếng nằm thêm một chút.
Ăn sáng xong, Quý Diễn lái xe đến tòa nhà kế bên trường đua xe, cậu và Hứa An Gia cùng nhau thành lập một công ty, thuê luôn tòa nhà gần đó làm văn phòng.
Phần thi công ở trường đua cũng đang đi vào giai đoạn cuối, cơ sở hạ tầng liên quan cũng đã hoàn thành, Quý Diễn chuẩn bị bàn bạc với Hứa An Gia về việc tổ chức các hoạt động ở trường đua.
Quý Diễn vừa đến tòa nhà Ngân Hà, nhìn thấy Hứa An Gia dắt theo một chú bé khoảng 4 5 tuổi, đứng ngay sảnh chơi đùa.
Quý Diễn tò mò:
"Chú bé này ở đâu ra vậy?"
Hứa An Gia mở miệng nói liền: Tao sinh đó.
"Sinh với Thẩm Tiêu hả?" Quý Diễn trêu chọc.
Quý Diễn tưởng Hứa An Gia nghe vậy sẽ lại khịa mình, không ngờ Hứa An Gia nghe xong lại cảm thấy vui vẻ:
"Đừng có nói xàm, tao với anh ấy mới quen nhau thôi."
Quý Diễn không nhiều chuyện nữa, cũng không hỏi gì thêm. Hứa An Gia nhìn chú bé đang chơi đùa, đảm bảo không chạy lung tung mới nói tiếp:
"Là con trai của anh họ Thẩm Tiêu, gia đình họ đến Tấn Thành chơi, hai vợ chồng họ mua một tour du lịch ngắn, không tiện dẫn theo con nít nên nhờ Thẩm Tiêu trông cháu mấy hôm."
"Vậy sau cuối cùng lại đến tay mày rồi."
Quý Diễn hỏi.
Hứa An Gia cười cười, nét mặt khoe khoang nói với Quý Diễn:
"Hôm qua Thẩm Tiêu tỏ tình với tao."
Quý Diễn theo đó hỏi tiếp
"Tỏ tình như thế nào?"
"Anh ấy quê chết đi được." Hứa An Gia làm bộ làm tịch thở dài, rồi đem cả quá trình tỏ tình tỉ mỉ kể lại cho Quý Diễn.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!