Chương 29: Hơi hơi “gợi cảm”

Lên đến lầu hai, Quý Diễn thấy Giang Hành Nam đang nói chuyện điện thoại ở cuối hành lang, nói với Giang Tri Tụng:

"Anh chờ em một chút."

Rồi bước tới phía bên đó.

Giang Hành Nam nhìn thấy Quý Diễn đang đi tới nên cúp điện thoại.

Trên tường dọc hành lang treo một vài bức tranh, Quý Diễn đứng phía dưới tranh chân thành nhìn Giang Hành Nam nói lời xin lỗi:

"Chú, cháu xin lỗi, vừa rồi cháu không nên đánh người…"

Giang Hành Nam cắt ngang lời cậu:

"Được rồi, không có gì đáng lo."

Nói rồi lại liếc nhìn nét mặt Quý Diễn, tầm mắt dừng lại ở vết đỏ dưới cằm, giọng nói hiếm khi nhẹ nhàng:

"Không ngủ được chắc chắc sẽ ảnh hưởng đến tâm trạng… mà con còn bị… bị côn trùng cắn thành như vậy, có phải cảm thấy rất khó chịu không?"

Tự dưng được hỏi chuyện quan tâm khiến Quý Diện khựng lại một chút, rồi trả lời:

"Lúc đầu con cũng hơi khó chịu, nhưng sau đó quen rồi thì không khó chịu nữa."

Giang Hành Nam im lặng thật lâu không lên tiếng.

Quý Diễn nhìn ông: Chú?

Giang Hành Nam chậm rãi ừ một tiếng, cảm thấy khó khan mà mở miệng nói tiếp:

"Nếu chăn và drap giường bị dơ thì nói người làm lên thay, ngủ cho thoải mái."

Quý Diễn không nghĩ nhiều, gật đầu nói:

"Cảm ơn chú, vậy chút nữa cháu gọi người làm lên thay một bộ, để thêm một bộ dự phòng nữa."

Giang Hành Nam hơi chau mày, liếc mắt nhìn người đứng phía bên kia, rồi lại nói với Quý Diễn:

"Quý Diễn, chú khuyên con một câu, trẻ tuổi huyết khí dồi dào là một chuyện, nhưng còn phải xem xét tình hình, đừng mất khống chế quá."

Quý Diễn diễn nghe những lời này lại nghĩ Giang Hành Nam đổi đề tài về chuyện xung đột với Phùng Hiểu Nam, cậu bước về phía trước nữa bước, thật thà nhìn thẳng vào mắt Giang Hành Nam nghiêm túc đảm bảo:

"Chú, cháu xin lỗi, lúc đó cháu không nhịn được, sau này cháu sẽ cố gắng không chế bản thân."

Nét mặt Giang Hành Nam có chút phức tạp, mở miệng định nói gì rồi lại thôi, im lặng một lúc lại liếc nhìn Giang Tri Tụng, phất tay chuẩn bị rời đi.

Khi đi ngang qua Giang Tri Tụng, anh vừa lên tiếng gọi Ba thì nghe ông lạnh giọng nói: Đồ sa đọa.

Giang Tri Tụng bối rối một giây nhưng sau đó cũng bỏ qua câu nói đó, gọi Quý Diễn đứng đằng kia lại, đưa cho cậu một tô mì trứng anh vừa xuống lấy lên.

Rau chân vịt xanh biếc kèm với một quả trứng chiên vàng óng ánh, nước lèo trong vắt thanh đạm nhưng lại không nhạt nhẽo.

"Bữa sáng em chỉ uống sữa với ăn cái bánh bao."

Giang Tri Tụng vừa nói vừa cởi áo khoác ngoài:

"Bây giờ anh đi tắm, anh tắm xong em phải ăn hết tô mì này rõ chưa."

Quý Diễn cắn môi không nói lời nào.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!