Quý Diễn giả vờ vô tình cố ý trốn không gặp Giang Tri Tụng mấy ngày nay, cũng may là gần đây anh cũng khá bận, muốn trốn cũng khá dễ dàng.
Lúc Quý Túc Phong đến tìm cậu, Quý Diễn nghĩ là có thể ba cậu cho rằng hai người bọn họ đang cãi nhau nên đến làm người hòa giải. Ai mà biết được Quý Túc Phong vừa mở miệng thì chỉ nói chuyện của công ty.
Quý Diễn biết, ba muốn đến an ủi cậu.
Nghĩ đến ba cậu trước đó đã tận tâm tận lực dạy dỗ và nói những lời an ủi chân thành, trong lòng Quý Diễn cảm thấy áy náy.
Bởi vì trừ đoạn nói chuyện đầy ẩn ý của Giang Tri Tụng thì chuyện về đầu tư bãi đua xe Quý Diễn đều tiếp thu ghi nhận, mấy hôm trước còn hẹn quản lý bãi đua xe đến gặp, nói chuyện cũng khá lâu, sau đó còn đi đến công ty Hoàn Thành để gặp người phụ trách dự án này.
Cuối cùng Quý Diễn quyết định từ chức ở công ty cũ, đổi nghề chuyển sang làm về những thứ liên quan đến đua xe. Đang lúc rối rắm không biết nói với ba cậu như thế nào.
Quý Túc Phong ngồi ở ghê sô pha, mặt mang theo nụ cười, biểu cảm vẫn rất ôn hòa như trước đến giờ. Quý Diễn nhìn về phía ba mình, bất thình lình phát hiện ông có một vài sợi tóc bạc, dưới ánh đèn chiếu hiện lên rất rõ ràng. Quý Diễn đột nhiên nhận thức được ba mình đã già rồi, tự dưng cảm thấy đau lòng.
Lại nhớ đến bản thân làm ở công ty được một thời gian dài, Quý Túc Phong vẫn luôn ủng hộ cậu, chưa bao giờ trách cứ cậu về điều gì, thế mà cậu còn đứng núi này trông núi nọ. Hiện tại trong lòng Quý Diễn rối như tơ vò, càng nghĩ càng hoàng loạn.
"Nhóc, con làm như vậy là rất tốt rồi."
Quý Túc Phong quan tâm nói:
"Thời gian gần đây có mệt không?"
Thực sự là cũng rất mệt nhưng Quý Diễn sợ ba mình lo lắng, lắc đầu nói:
"Không sao, thanh niên trai tráng có chút mệt này tính là gì ạ."
Quý Túc Phong dừng lại một chút lại nói:
"Ngày nào con cũng đi sớm về muộn ba rất đau lòng."
Quý Diễn nhìn vẻ mặt quan tâm của ba mình, lại bắt đầu dao động.
Nhưng cậu thực sự không một chút hứng thú nào đối với ngành sản xuất ngọc trai, Quý Diễn đắn đo suy nghĩ một lúc sau, cuối cùng ước mơ cũng đánh bại tất cả, tính toán đem hết suy nghĩ của mình nói với ba cậu
Quý Diễn sợ ba mình nhất thời khó có thể chấp nhận, liếc mắt nhìn thấy Quý Hủy đang ngồi ở dưới thảm thay quần áo cho búp bê, liền ẵm em lên ngồi trên đùi mình, chuẩn bị nói xong thì đẩy em gái vào người ba, dời sự tập trung qua thứ khác, tránh cho ông thấy khổ sở.
Hai người đồng thời mở miệng.
Quý Diễn: Ba…
Quý Túc Phong: Nhóc…
Quý Diễn tự biết mình đuối lý, nhìn Quý Túc Phong áy náy mở miệng nói: Ba nói trước đi ạ.
Quý Tức Phong vỗ vỗ vai Quý Diễn:
"Ba mời thầy phong thủy đến xem, thầy nói hướng cửa lớn công ty có vấn đề, cần phải thiết kế lại."
Quý Diễn có chút ngốc: Dạ?
"Văn phòng của con cũng phải khởi công." Quý Túc Phong cười hà hà nhìn Quý Diễn:
"Ba mua cho con hai chiếc xe, thời gian này con nghỉ ngơi đi, không cần lên công ty, chờ khi nào làm xong rồi nói tiếp."
Trong khoảnh khắc Quý diễn chưa kịp phản ứng thì cậu đã bị ba cậu đuổi việc rồi, còn lấy cái lí do hết sức là vô lý, là vì phong thủy.
Nhưng nói là phong thủy cũng hợp lý, cũng trực tiếp khiến cho kế hoạch của Quý Diễn bị đảo ngược.
Quý Diễn đứng lên rất không vui hỏi: Ba, ý ba là sao?
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!