Sang ngày hôm sau, 7h sáng Quý Diễn đã tỉnh ngủ. Có thể là bởi vì từ trước đến giờ chưa bao giờ thấy Giang Tri Tụng giả vờ đáng yêu nên cả đêm qua cậu đều năm mơ, từ đầu đến cuối chỉ mơ đến Giang Tri Tụng ở bên tai cậu, cứ nói từng câu từng câu một:
"A Diễn, năn nỉ em mà."
Cảm giác trong mở rất chân thật, từ âm thanh đến cảm giác rất giống với thực tế.
Quý Diễn chôn mặt dưới gối một lúc, sờ sờ tai nướng trên giường thêm một chút mới chịu dậy đi rửa mặt.
Chuẩn bị xong xuôi, Quý Diễn lấy điện thoại ra xem, toàn bộ thông báo trên màn hình điện thoại đều là của Giang Tri Tụng.
Có tin nhắn, có tin nhắn thoại, tất cả nội dung đều là xin lỗi.
Quý Diễn ngồi trên giường, nghe hết toàn bộ tin nhắn thoại, rồi lại đọc hết một lượt tin nhắn.
Quý Diễn thay đồ xong lại nghe lại tất cả tin nhắn thoại một lượt rồi mới tắt điện thoại, đứng dậy bước ra khỏi phòng.
Lúc đi ngang qua phòng Giang Tri Tụng, Quý Diễn còn cố tình đi chậm lại, đi đến phía bên kia của lầu hai. Cậu gõ cửa phòng bố mẹ, ẵm Quý Hủy dậy rồi giúp em gái tết tóc.
Quý Hủy có chút không vui hỏi:
"Anh, anh với anh Tri Tụng cùng đưa em đi chơi hả?"
"Anh còn cách nào khác hả?" Quý Diễn nói:
"Giang Tri Tụng không biết chăm sóc trẻ con, nói không chừng em vừa đi ra đường cùng anh ấy thì bị bắt cóc liền đó."
Quý Hủy hét lớn:
"Anh trai em là tuyệt vời nhất."
Quý Diễn vui vẻ nhận lời khen này của em gái mình hỏi:
"Muốn tết tóc kiểu gì?"
"Muốn làm kiểu tóc giống hôm qua mẹ làm cho em." Quý Hủy nói.
Quý Diễn suy nghĩ nữa ngày cũng không nghĩ ra hôm qua em gái mình làm kiểu tóc như thế nào, tùy tiện làm đại một chút, rồi nói: Được rồi đó.
Quý Hủy nhảy từ ghế nhỏ xuống đất, tung ta tung tăng đi đánh răng rửa mặt rồi kéo tay Quý Diễn đi tìm Giang Tri Tụng.
Giang Tri Tụng thức dậy còn sớm hơn, ở trong phòng giải quyết những công việc cấp bách, sau khi giải quyết xong tiện thể dời hết những công việc buổi chiều sang ngày hôm sau.
Vừa tắt máy tính, Quý Diễn dắt Quý Hủy bước vào.
Quý Hủy chân ngắn chạy vọt tới trước mặt Giang Tri Tụng nói:
"Anh Tri Tụng, chúng ta đi thôi."
Quý Hủy mở to mắt nhìn anh, tóc tai rối loạn lung tung, túm tóc được buộc trông lộn xộn như một nhúm rau muối. Dây thun không buộc đúng chỗ, còn kẹp thêm mấy cái kẹp mái đủ màu sắc.
Giang Tri Tụng đi tìm cây lược, sau đó đặt Quý Hủy ngồi ngay ngắn trên ghế, quỳ xuống trước mặt tháo kẹp trên tóc, buộc lại tóc cho em gái nhỏ.
Quý Hủy rất ngoan, nhìn Giang Tri Tụng nói:
"Lúc nãy là anh trai buộc tóc cho em đó."
Cười cái quần què. Quý Diễn đá đá tủ quần áo của Giang Tri Tụng:
"Làm xong nhanh còn đi."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!