Chương 71: Ngoại Truyện 2

Ông già Lục tới.

Tần Đường ngẩng đầu nhìn Tưởng Xuyên, Tưởng Xuyên nắm chặt tay , cúi đầu cười :" Đừng hoảng hốt, cha rất thích em.

"

Tần Đường có hơi căng thẳng, ba của Tưởng Xuyên cao gầy, làm việc quanh năm, làn da ngăm đen, hốc mắt sâu, khoảng chừng hơn sáu mươi tuổi, nhìn rất nghiêm túc, hoàn toàn giống với lão nông thuần phác hiền lành như trong trí tưởng tượng của.

Tưởng Xuyên bóp bóp tay , nhìn ông già :" Ba, đây là Tần Đường.

"

Tần Đường cong khóe miệng lên :" Cháu chào chú ạ.

"

Ông già Lục từ xuống dưới đánh giá , lại nhìn nhìn Tưởng Xuyên, biểu cảm của ông Tần Đường đoán ra, lần này là căng thẳng.

Đợi hồi, mới thấy ông lộ ra chút ý cười, " Aiz, bên ngoài lạnh, mau vào trong phòng ngồi, đến rồi cũng trước tiếng, chuẩn bị đồ ăn gì cả.

"

Tâm trạng Tần Đường thả lỏng hẳn, nở nụ cười:" sao ạ, ăn gì cũnng được ạ.

"

Tưởng Xuyên cười.

Cười gì hả ? Tần Đường ngẩng đầu nhìn.

Ý cười Tưởng Xuyên giảm, Tần Đường thèm để ý đến nữa.

bàn ăn, ông già hỏi đông hỏi tây giống như các phụ huynh khác, chỉ kêu ăn nhiều chút, rồi hỏi thích ăn gì, dự định nán lại được mấy ngày, Tần Đường trả lời từng câu.

Sau khi ăn xong, ông già với Tưởng Xuyên:" Phòng kia để con bé ngủ, mày thu dọn gian khác mà ngủ bên đó.

"

Tần Đường mím môi, cúi đầu.

Tưởng Xuyên nhìn ông gìà, :" Ba, Tần Đường ở cùng phòng với con, ấy sợ lạnh.

"

Tần Đường:" ! ! !...

"

Còn biết xấu hổ hay ?

Suy nghĩ của ông già tương đối cổ hủ, hai người chưa kết hôn, nhà trai bên này cũng chưa gặp mặt cha mẹ nhà bên đó, theo lễ tiết nên ngủ cùng nhau, cơ mà thấy Tần Đường gì, ông cũng luôn, vỗ vỗ đầu gối, đứng dậy," đốt lò sưởi giường đất.

"

Tưởng Xuyên nở nụ cười:" vội mà, hẵng còn sớm, nếu ba mệt ngủ sớm, cần quan tâm ấy.

"

Ông già hừ tiếng, xoay người bước.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!