Chương 67: (Vô Đề)

Cô gái tên Tiểu Vũ nhìn chằm chằm những vệt sáng nóng bỏng trên mặt đường nhựa, cảm thấy vài phút ngắn ngủi trôi qua sao mà dài đằng đẵng đến vậy.

Phó Yến Dung bước ra khỏi đám đông, đi chậm rãi đến trước mặt cô rồi dừng lại. Anh tự nhiên nhận lấy tất cả phong thư mà các fan xung quanh đang cố gắng nhón chân đưa tới. Sau đó, giọng nói mang theo ý cười mơ hồ vang lên đầy dịu dàng: "Vậy còn thư của hai người thì sao?"

Tiểu Vũ khẽ run vai, vội vã dùng tay áo lau đi nước mắt cứ không ngừng trào ra vì tội lỗi lẫn sợ hãi. Cô nhìn người đàn ông qua đôi mắt nhòe nước, ánh mắt dần dần di chuyển từ đôi chân thẳng tắp của đối phương lên phía trên, cuối cùng nhìn thấy người đang đứng trước mặt mình.

Ánh nắng nhàn nhạt gần như xuyên qua một bên áo sơ mi của Phó Yến DUng phác họa vóc dáng cao ráo gầy gò. Trong vòng tay Phó Yến Dung là vô số gấu bông cùng hoa tươi được fan tặng, những phong thư chồng chất gần như không còn chỗ ôm cũng được ôm chặt bằng một cánh tay. Dù gần như bị những lời chúc phúc ngập tràn bao phủ, ai kia vẫn không bỏ qua việc quan tâm đến những người hâm mộ chưa kịp đưa thư.

Fan nam đứng cạnh Tiểu Vũ ôm máy ảnh trong tay, thoạt nhìn có vẻ hoảng loạn xoa xoa phần thân kim loại của máy ảnh, một lúc sau mới nghèn nghẹn cất giọng từ sau lớp khẩu trang: "Em… ừm… em không chuẩn bị gì cả."

Phó Yến Dung nhìn người trước mặt, người mà chỉ thoáng thấy đã nhận ra ngay lập tức. Anh khẽ cong môi, làm ra vẻ tiếc nuối:  "Vậy à? Nhưng tôi thực sự rất muốn nhận thư của cậu đấy. Hy vọng lần sau có thể nhận được."

Tống Lâm Du cứng nhắc gật đầu, trong lòng thầm hiểu bản thân chắc chắn đã bị nhận ra.

"Vậy còn em thì sao?"  Phó Yến Dung mỉm cười quay đầu, dịu dàng nhìn vào mắt Tiểu Vũ:  "Sao lại khóc thế này? Em tên gì?"

"Em, em là Tiểu Vũ thích uống trà chanh đường…"  Cô vô thức nói ra ID mạng xã hội của mình rồi cúi đầu, đưa tay vào túi tìm hai bức thư dùng để ngụy trang cùng với chiếc bình giữ nhiệt có thể mở chỉ bằng một nút bấm, khẽ nói nhỏ:  "Anh Phó, em có chuẩn bị cho anh—"

"Cô ta không có."

Ngay khi Tiểu Vũ vừa định rút tay ra, cổ tay cô bất ngờ bị fan nam bên cạnh nắm chặt rồi kéo mạnh về phía sau. Lực quá lớn khiến cô giật mình bật ra một tiếng kêu kinh hãi theo phản xạ.

Tống Lâm Du gần như chắn toàn bộ phía trước Tiểu Vũ, che Phó Yến Dung kín mít.

Trong tầm mắt Tiểu Vũ, người đàn ông lúc đầu còn có vẻ ngượng ngùng khi gặp thần tượng giờ đây lại mang vẻ lạnh lùng đến kỳ lạ. Dường như sau khi xác nhận được điều gì đó, hắn chậm rãi nhìn chằm chằm vào người trước mặt, trong đáy mắt vụt qua một tia u tối. Đôi đồng tử nhạt màu bị vành mũ che khuất giờ đây lạnh như băng, ánh nhìn từ trên cao đổ xuống khiến người ta bất an, đến mức Tiểu Vũ không dám nhúc nhích.

Cổ tay cô như bị một khối sắt lạnh siết chặt, dù cố đến mấy cũng không thể rút ra được, khiến cô hoang mang, cảm giác như toàn bộ kế hoạch của mình đã bị đối phương nhìn thấu hoàn toàn.

Hành động cứng rắn và vô lý của Tống Lâm Du lập tức gây ra sự bất mãn từ các fan khác. Những cô gái xung quanh bắt đầu lên tiếng trách móc vì thái độ quá đáng ấy, nhưng hắn hoàn toàn phớt lờ, chỉ lạnh lùng lặp lại với Tiểu Vũ câu nói ban nãy:  "Cô vốn không định làm gì cả, đúng không?"

Nước mắt Tiểu Vũ vì sợ mà rơi lã chã xuống đất. Chợt cô bật khóc dữ dội, không thốt nổi một lời.

Bên cạnh đã có người chuẩn bị can thiệp để kéo Tống Lâm Du và Tiểu Vũ ra, ngăn cản hành vi đáng sợ ấy. Tôn Gia Dương cũng định bước tới khuyên can. Nhưng ngay giây sau đó, một bàn tay thon dài đầy sức mạnh bất ngờ vươn ra, chính xác lại chừng mực nắm lấy cánh tay Tống Lâm Du, kéo hắn về phía mình.

"Đợi đã, anh à, em nghĩ có thể là cô ấy…"

Bị lực kéo từ phía sau làm chệch trọng tâm, Tống Lâm Du lảo đảo một bước, theo phản xạ buông tay khỏi cổ tay Tiểu Vũ. Nhưng ngay khi nhận ra chuyện gì đang xảy ra, hắn vội vàng định lên tiếng cảnh báo với Phó Yến Dung.

Thế nhưng Phó Yến Dung chỉ khẽ thở dài, lắc đầu với hắn.

Người đàn ông hơi dang tay ra, tay còn lại kín đáo đỡ lấy eo Tống Lâm Du đề phòng đối phương bị ngã rồi thuận tay nhét cả bó hoa và xấp thư vào lòng ai kia một cách vô cùng tự nhiên.

Vừa đứng vững lại, ngực Tống Lâm Du đã lấp đầy những món quà rực rỡ sắc màu khiến ai kia thoáng ngẩn người vì bất ngờ. Hắn không thể tùy tiện vứt quà của Phó Yến Dung đi nên đành ôm hết vào lòng, cau mày nhìn Phó Yến Dung đang cúi người xuống trước mặt Tiểu Vũ.

Phó Yến Dung không làm gì cả, chỉ nhìn thoáng qua đôi tay đang run rẩy và gương mặt đẫm nước mắt của Tiểu Vũ, một lúc sau mới bất chợt nở nụ cười, đứng thẳng dậy rồi nói: "Trong ấn tượng của anh, Tiểu Vũ đáng lẽ đã tốt nghiệp từ lâu rồi, nhưng nhìn em bây giờ còn nhỏ thế này chắc vẫn chưa đủ tuổi thành niên nhỉ?"

Lời vừa dứt, đám fan đứng bên lập tức bắt được những từ khóa ẩn trong câu nói ấy đồng thời liên tưởng đến vẻ cảnh giác ban nãy của Tống Lâm Du, rất nhanh đã suy đoán ra rằng người trước mặt này không đơn thuần chỉ là một fan đến đón thần tượng tan làm, từ đó lập tức gây ra một trận hỗn loạn.

"Anti ngoài đời", "nằm vùng", "muốn làm gì hả"… những từ ngữ tương tự vang lên dồn dập, truyền thẳng đến tai Tiểu Vũ và Phó Yến Dung.

Những fan đứng cạnh Tiểu Vũ chẳng còn để ý đến việc Phó Yến Dung đang định nói chuyện tử tế với cô. Có người vươn tay nhanh như chớp rút ra chiếc bình giữ nhiệt từ trong túi ai kia. Tiểu Vũ hoảng loạn đưa tay giành lại nhưng hoàn toàn không kịp.

Người kia vừa mở nắp ra xem đã lập tức tức giận, hất thẳng chất lỏng bên trong xuống đất rồi lớn tiếng chất vấn: "Cô dám làm chuyện như thế à? Cô còn là người không?!"

Fan đó rõ ràng vừa tức giận vừa bị dọa sợ, trong mắt ầng ậc nước.

Cháo bát bảo còn âm ấm cứ thế chảy xuống mặt đường nhựa, sền sệt nhầy nhụa khiến người ta rùng mình khi nghĩ đến cảnh thứ này bị hất vào mặt Phó Yến Dung sẽ thành ra sao, thậm chí còn không dám tưởng tượng nếu bên trong không phải cháo mà là thứ gì khác thì hậu quả sẽ thế nào. Những người có mặt ở đây đều là fan của Phó Yến Dung, nhất thời vừa sợ vừa phẫn nộ. Cảm xúc dâng trào khiến không ai kịp ngăn cản, những lời mắng mỏ cay nghiệt nhất lập tức ào ào dội xuống trước mặt Tiểu Vũ.

Cô vừa kinh hoàng vừa hoảng sợ, chỉ biết bịt tai lại.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!