"Mày chắc chắn Tống Lâm Du uống ly rượu đó sẽ không sao chứ?"
Bên ngoài căn phòng hạng sang ở khách sạn Ngân Hồ, Tô Đường cứ đi đi lại lại, lo lắng không yên.
Hệ thống vạn nhân mê an ủi: "Không sao đâu Đường Đường. Vốn dĩ ly rượu đó cũng là để tạo cơ hội cho Phó Yến Dung có thể làm gì đó với cậu. Lát nữa cậu chỉ cần giả vờ chuếnh choáng rồi đi đến gõ cửa phòng của Tống Lâm Du là được."
"Còn về người kia tối nay… Yên tâm đi, mấy cái lốp dự phòng của cậu nhất định phải là người trong sạch cả về thể xác lẫn tâm hồn, chỉ là anh ta sẽ phải chịu khổ một chút."
Giọng nói của hệ thống vạn nhân mê còn mang theo chút hả hê, nhưng Tô Đường vốn luôn tin tưởng vào trợ thủ đắc lực này nên nghe xong cũng thở phào nhẹ nhõm, bắt đầu chuẩn bị cho màn trình diễn xuất sắc của mình.
Cụ thể là: một tay chống trán, cả người không ngừng xoay tròn, phát ra những tiếng r*n r* khó chịu.
Chứng kiến cảnh đó, đột nhiên Phó Yến Dung cảm thấy có chút không nỡ nhìn tiếp.
… Trông cậu ta giống hệt anh Chí say rượu cứ quay cuồng liên tục, miệng thì lẩm bẩm mấy câu thơ cổ quái như đang đóng phim cổ trang vậy.
Hệ thống tự cứu đã hỏi đi hỏi lại Phó Yến Dung vài lần về việc liệu Tống Lâm Du có uống phải ly rượu chứa thuốc không, nhưng ký chủ của nó vẫn tỏ ra rất bình tĩnh.
Là ai uống thì quan trọng gì, miễn anh đếch phải ngủ với Tô Đường là được.
Hệ thống tự cứu lại nghi ngờ: "Vậy làm sao để hoàn thành cảnh quay đưa Tô Đường tỉnh táo về phòng đây?"
"Đơn giản."
Phó Yến Dung dứt khoát thụi một cú vào sau gáy nhân vật chính.
Người mới nãy còn bám bên ngoài cửa phòng Tống Lâm Du đi qua đi lại như tên trộm chờ được "bế ngang" vào phòng bấy giờ đột ngột ngã uỵch xuống thảm, nằm sõng soài như một con cá khô bị phơi nắng quá lâu.
Hệ thống tự cứu vốn còn định nói thêm gì đó nhưng bị cảnh tượng thô bạo trước mắt chặn họng. Chất giọng máy móc đột ngột im bặt, chỉ biết trơ mắt nhìn Phó Yến Dung móc điện thoại ra gọi người.
Lúc Tiểu Tôn đến nơi, Phó Yến Dung lập tức tỏ vẻ ghét bỏ, túm cổ áo Tô Đường nhấc bổng dậy nhét thẳng vào lòng ai kia như vứt rác. Tôn Gia Dương ngây ngốc ôm lấy người, không biết nghĩ tới điều gì mà mặt mày chợt đỏ bừng. Ánh mắt cứ lượn qua lại giữa gò má đỏ ửng của Tô Đường và gương mặt thanh tú của nghệ sĩ nhà mình, lắp ba lắp bắp nói:
"Sếp ơi… Mình đừng làm mấy chuyện vi phạm pháp luật. Cần đóng thuế thì đóng thuế, còn người không nên ngủ thì không được ngủ đâu…"
Phó Yến Dung ngẩng đầu liếc đối phương một cái, cười như không cười: "Tên này sao? Có trói lại cũng không đáng giá bằng hàng xả kho từ Tết năm ngoái."
Tiểu Tôn: …
Sếp nhà mình độc miệng thật, nhưng đúng là quá bảnh trai.
"Quẳng cậu ta vào phòng tôi trước, rồi đặt thêm một phòng nữa." Sắc lệnh của Phó Yến Dung rõ ràng, gọn gàng.
Ý thức được bản thân vừa tưởng tượng quá đà, mặt Tiểu Tôn lại đỏ thêm một tầng, vội vác người lên rồi rảo bước rời đi, động tác dứt khoát như thể không muốn ở lại thêm một giây một khắc nào nữa.
Trước đây, hệ thống từng nói bộ truyện gốc thể loại "vạn nhân mê" này vốn ra đời từ diễn đàn Văn học Khẩu Khẩu. Thành ra dù tác giả có muốn viết nội dung k*ch th*ch đến đâu, những cảnh hạn chế độ tuổi đều bị "kéo rèm" hết. Vậy nên, chỉ cần sáng hôm sau Tô Đường tỉnh dậy "phát hiện trên người mình xuất hiện vài vết đỏ" thì có thể lươn lẹo tình tiết gốc bằng "hiệu ứng cánh bướm" rồi.
Những vết đỏ ấy có thể giả vờ là do dị ứng, còn Phó Yến Dung đã quyết định tối nay sẽ phi nhân đạo mà đút cho Tô Đường mấy bịch xoài to tướng.
Hệ thống tự cứu: Chẳng lẽ ký chủ nhà mình thật sự là thiên tài?!
Sau khi thụ chính bị đưa đi, Phó Yến Dung cũng không do dự mà quay người rời đi. Tuy nhiên đúng lúc đó, từ sau cánh cửa phòng đang đóng chặt đằng sau bỗng truyền ra tiếng thủy tinh vỡ sắc nhọn… cùng một tiếng rên nghẹn như cố kìm nén.
Bước chân ai kia khựng lại, thoáng nheo mắt.
Xem ra ly rượu chứa thuốc kia đúng là bị Tống Lâm Du uống rồi.
"Ký chủ!" Hệ thống tự cứu đột nhiên hoảng hốt nhắc nhở. "Cảnh đối đầu gay gắt sáng mai chính là bước ngoặt quan trọng nhất của toàn bộ kịch bản!"
"Cho nên?"
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!