Ngày 13 tháng 8 năm 2018, bộ phim "Ba phần tư" chính thức đóng máy. Tại tiệc mừng kết thúc, Giang Minh bình thản tuyên bố với truyền thông đến phỏng vấn rằng bộ phim này nhất định sẽ mang về cho Phó Yến Dung giải Nam chính xuất sắc thứ hai.
Lời vừa dứt, cả hội trường lập tức xôn xao. Vô số ánh đèn flash chớp loạn, ai nấy đều muốn moi móc cho bằng sạch vị diễn viên từng bị giới phê bình đánh giá là "đã sớm cạn kiệt tài năng" này.
Tiếc thay, Phó Yến Dung lại không có mặt tại buổi tiệc. Giống như lần vắng mặt trong tiệc đóng máy "Xuân Triều Gợn Sóng", bộ phim đầu tiên đưa tên tuổi mình vụt sáng, lần này cũng chẳng thấy bóng dáng nhân vật chính đâu, cứ thế biến mất không dấu vết.
Khi Tống Lâm Du nhận được tin nhắn từ Quý Thừa, cậu đã đứng ngay trước cửa căn hộ của Phó Yến Dung. Trong tin nhắn, đối phương đặc biệt nhắc nhở tên nhóc trợ lý còn đang mơ mơ màng màng nhận việc này rằng: Sau khi quay phim xong, tuyệt đối đừng lập tức đến quấy rầy vị thiếu gia kia nếu không muốn chuốc lấy hậu quả là bị đuổi việc thẳng tay.
Tống Lâm Du liếc mắt nhìn qua một cái, vẻ mặt dửng dưng trả lời một chữ: "Biết rồi." Tiếp theo, cậu giơ tay chuẩn bị mở khóa vân tay cửa căn hộ. Đúng lúc ấy, một tin nhắn từ số lạ lại bất ngờ nhảy ra trên màn hình.
"Boss, phía Cảnh Ngôn Chi từ chối hợp tác với chúng ta. Tạm thời chưa nắm được điểm yếu nào của đối phương, trước mắt số cổ phần trong tay hắn…"
Tống Lâm Du khẽ cau mày không vui, đôi ngươi nhạt màu bị ánh sáng xanh phát ra từ màn hình chiếu vào ánh lên vẻ lạnh lẽo. Cậu thu tay lại, không chút do dự gõ xuống một dòng: "Không tìm được thì tự tạo ra. Con trai Cảnh Ngôn Chi không quản nổi phần dưới của mình, muốn gây chuyện thì dễ như trở bàn tay, đúng không?"
Sau đó, cậu chán ghét ngẩng mắt lên, ấn giữ dòng tin nhắn rồi chọn xóa bỏ, sau đó mở cửa căn hộ.
Ban đầu, Tống Lâm Du nghĩ giờ này chắc Phó Yến Dung hãy còn đang nghỉ ngơi. Dù sao quay phim khiến ngày đêm đảo lộn, muốn điều chỉnh lại đồng hồ sinh hoạt đâu phải chuyện dễ dàng, huống chi anh lại là người luôn thiếu ngủ.
Thế nhưng điều khiến cậu bất ngờ là Phó Yến Dung lại đang ngồi trong phòng xem phim, chăm chú theo dõi bản dựng thô của "Ba phần tư" mà Giang Minh vừa gửi tới.
Trong phòng hoàn toàn không bật đèn, người đàn ông ngồi bệt dưới tấm thảm, chống cằm, im lặng nhìn lên màn hình nhỏ đang chiếu hình ảnh một bản thân hoàn toàn khác lạ.
Bản dựng thô gần như chỉ loại bỏ những cảnh quay vô dụng hoặc trùng lặp, chưa thêm nhạc nền, chưa chỉnh màu hay hiệu ứng âm thanh. Chính vì vậy, hình ảnh chiếu lên màn hình mang dáng dấp một bộ phim tài liệu tr*n tr**, ghi lại từng cung bậc hỷ nộ ái ố của nhân vật từ lúc sinh ra cho đến lúc chết đi. Âm thanh mờ ám trong những cảnh thân mật cũng bị máy quay giữ lại rõ ràng.
Dù trên thực tế chỉ dùng kỹ xảo và góc máy để tạo hiệu ứng nhưng những tiếng th* d*c chưa qua xử lý vẫn đủ khiến người xem mặt đỏ tim đập.
Giữa tiếng r*n r* ấy, Phó Yến Dung khẽ bật cười nhẹ rồi dang tay ra, không chệch một li mà bắt trúng người đang lặng lẽ bước đến bên cạnh mình.
Ai kia không ngờ bản thân sẽ bị phát hiện nhanh như vậy. Rõ ràng cậu đã rất cẩn trọng, từng bước đều nhẹ nhàng kín đáo, vậy mà vẫn bị đối phương chuẩn xác kéo vào lòng, thế chỗ cho chiếc gối đang được ôm ban nãy.
Khi ở nhà, Phó Yến Dung luôn ăn mặc thoải mái, chỉ mặc mỗi chiếc áo thun mỏng nhẹ dính sát vào da. Thời tiết cuối hè vẫn còn hơi nóng. Khi bị kéo lại gần, Tống Lâm Du có thể cảm nhận rõ ràng hơi nóng như nước ấm lan ra khắp người.
Ấm áp, dịu dàng, mang lại cảm giác an toàn như thể dù ngoài kia có là tận thế, chỉ cần quay về đây cũng đủ khiến người ta yên lòng.
Tống Lâm Du ngây ra một thoáng, rồi cảm thấy trên đỉnh đầu mình xuất hiện một sức nặng không rõ là đau hay ngứa. Phó Yến Dung đặt cằm lên đầu nhóc trợ lý, mắt vẫn chăm chú dõi theo những hình ảnh đang không ngừng chuyển đổi trên màn hình, giọng khàn khàn pha chút âm mũi nghèn nghẹt vang lên một cách uể oải: "Đừng nhúc nhích."
Tống Lâm Du cụp mắt, lặng lẽ ngồi xem cùng anh.
Người thanh niên lúc nào cũng lạnh toát, ôm vào lại thấy dễ chịu bất ngờ, ngoài chuyện không được mềm mại cho lắm thì chẳng có gì để phàn nàn. Trước khi ai kia đến, Phó Yến Dung đã xem được hơn nửa bản dựng thô dài tới 5 tiếng đồng hồ. Hiện tại nội dung phim đã gần đến đoạn kết, nhân vật sắp bước vào khoảnh khắc tận diệt cả thể xác lẫn tinh thần.
Phó Yến Dung đang chăm chú theo dõi, đột nhiên ánh mắt bị một mảng lạnh lẽo che phủ, trước mắt chỉ còn lại một màu đen đặc.
Người nãy giờ không phát ra chút tiếng động, lúc này mới khẽ giơ tay, do dự trong chốc lát rồi nhẹ giọng nói: "Dài quá rồi, không nhất thiết phải xem xong hôm nay. Nghỉ một chút đi, không vội."
Phó Yến Dung không để cậu buông tay, ngược lại còn nắm lấy cổ tay ấy, hơi cúi đầu, rồi trong màn đêm hoàn toàn không có chút ánh sáng vẫn tìm thấy vị trí chính xác trước mặt đối phương.
Anh khẽ cười, hỏi: "Quan tâm lắm thế? Không phải trước đó Quý Thừa đã dặn lúc này không cần tới làm phiền tôi à?"
Khoảng cách đôi bên quá gần, Tống Lâm Du có thể cảm nhận rõ ràng hơi thở ấm nóng phả vào mặt. Cậu chớp nhẹ mắt, thản nhiên đổ hết trách nhiệm lên đầu Quý Thừa: "Chưa ai nói gì cả."
Phó Yến Dung chậm rãi "ờ" một tiếng, cũng không vạch trần lời nói dối quá rõ ràng ấy. Anh đứng dậy, mặc cho tay Tống Lâm Du trượt khỏi mắt mình, dứt khoát bật đèn phòng chiếu.
Khoảnh khắc ánh sáng bật lên, cả hai người đều vô thức nhắm mắt lại. Đến khi mở mắt ra lần nữa, hơi thở của Tống Lâm Du khẽ khựng một nhịp.
Phó Yến Dung đang tháo sợi dây buộc tóc ở cổ tay, gom mái tóc dài buông xõa một cách tùy ý lại rồi buộc lên, khóe mắt hơi cong, mang theo ý cười không rõ khi liếc sang cậu. Chiếc áo thun đen ngắn tay vì động tác giơ tay mà trượt lên, để lộ những đường nét mượt mà ở phần eo và bụng. Dù không cố ý liên tưởng gì, Tống Lâm Du vẫn không tránh được việc ngay lập tức nhớ đến những phân cảnh chẳng thể nói rõ trong bộ phim kia.
Cậu lập tức dời mắt đi chỗ khác, thấp giọng giải thích: "Em thấy anh chắc lại không chịu ăn tử tế nên qua xem một chút… chỉ vậy thôi."
"Ồ, thế là đoán đúng rồi." Phó Yến Dung đẩy cửa rời khỏi phòng chiếu, bước về phía đảo bếp, thuận tay mở túi giữ nhiệt đối phương để trên bàn.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!