Ngay khi đoạn video từ camera khách sạn Ngân Hồ bị tung ra, bài đăng vốn chỉ âm ỉ trên một nền tảng lập tức lan truyền chóng mặt.
Hai cái tên "Phó Yến Dung – Tô Đường" được đặt cạnh nhau, cùng với đoạn video mờ tịt và loạt ảnh không rõ ràng nhanh chóng leo lên vị trí số 1 trên bảng trending.
"Nam chính và nam thứ của "Ẩn Diện" dường như đã xác định! Tô Đường và Phó Yến Dung cùng vào một phòng, liệu có bí mật gì chưa được bật mí?"
…
Hàng loạt lượt nhắc tên, bình luận và tin nhắn riêng khiến tài khoản của Phó Yến Dung bị nghẽn cứng. Anh đang ngồi dựa vào ghế sofa xem kịch bản, liếc qua màn hình điện thoại liên tục sáng lên rồi khẽ bật cười, lười biếng nói: "Xem ra, thứ phiền phức hơn cả trợ lý cũ của tôi… là bạn nối khố của cậu ta."
Hệ thống tự cứu đang nằm trong đầu anh chớp chớp mắt khó hiểu: "Ai vậy? Ký chủ, anh đang nhắc Tô Đường à?"
Phó Yến Dung ờ à qua loa một tiếng rồi nhấn vào từ khóa đang hot, tiện tay chuyển tiếp một bài đăng trên Weibo cho trợ lý Tiểu Tôn.
— Người ôm Tô Đường kia rõ ràng không phải Phó Yến Dung! Anh tôi còn lâu mới mặc loại hoodie trẻ con thế này, lại còn tự dưng hụt mất 10 cm chiều cao trong một đêm, mất luôn cả đường hàm? Nhìn là biết là trợ lý hoặc ai đó khác rồi! Có thể là nhầm phòng hoặc hiểu lầm, có thể đợi đương sự lên tiếng giải thích không?"
Ngay sau đó, đầu bên kia nhanh chóng gửi lại sáu dấu chấm lặng thinh.
sun: "Sếp à, anh đang nhắc em làm việc, chứ không phải gửi đến để cười nhạo em đúng không?"
acqua: "Tôi chỉ nhắc cậu lần sau đừng mặc áo hoodie của học sinh tiểu học nữa."
Tất nhiên, dưới bài đăng kia, fan của Phó Yến Dung và Tô Đường đang var nảy một trận tơi bời nảy lửa.
Fan của Tô Đường lý sự đầy khí thế: "Cho dù đó không phải Phó Yến Dung thì chuyện ôm người vào phòng của anh ta chẳng lẽ fake được à? Đường Đường nhà bọn này có lòng tốt đến tham dự tiệc chào đón đàn anh, cuối cùng lại bị dòm ngó, thậm chí còn suýt bị quy tắc ngầm. Thật không dám tưởng tượng đêm đó khi đối diện với Đường Đường mắt còn ngái ngủ, miệng khẽ hé mở, Phó Yến Dung đã không kiềm chế được mà làm ra chuyện gì!!"
"Bảo sao mấy ngày nay Đường Đường không xuất hiện trước công chúng, Phó Yến Dung nhất định phải xin lỗi và chịu trách nhiệm! Loại con rể thế này bọn tôi tuyệt đối không chấp nhận! Hạnh phúc của Đường Đường sẽ do bọn tôi bảo vệ!"
Trước những lời lẽ đó, fan của Phó Yến Dung chỉ cảm thấy như đang cãi nhau với sinh vật ngoài hành tinh, bất lực không biết phản bác thế nào. Họ chỉ có thể đăng vài tấm ảnh chụp từ những show truyền hình hồi Tô Đường mới debut, khi cậu ta lờ đờ ngái ngủ, để chứng minh rằng chẳng ai (đặc biệt là Phó Yến Dung) có thể nổi tà tâm với một con cá đuối há mồm th* d*c, nhe răng trợn mắt như thế.
Tiểu Tôn lặng lẽ bấm thích bình luận đó, bởi chính ai kia là người hôm ấy bị Tô Đường "hành hạ" đến thảm.
Sau đó, cậu đăng nhập vào tài khoản trợ lý của mình trên Weibo, mô tả cặn kẽ mọi chuyện xảy ra đêm đó: Phó Yến Dung vì "lòng tốt" mà nhờ cậu đưa Tô Đường về phòng, rồi còn cẩn thận đặt thêm một phòng khác để tránh hiểu lầm.
Lúc này, hệ thống tự cứu thì thầm với Phó Yến Dung: "Ký chủ, theo cốt truyện thì lần này lẽ ra là Tống Lâm Du ra tay dìm tin nóng xuống. Sau đó fan của Tô Đường sẽ thành công chuyển hướng dư luận, bắt đầu đẩy thuyền cậu ta với "đại lão thần bí" phía sau… Cuối cùng sự chú ý của công chúng sẽ rời khỏi ngài, cho nên không cần lên tiếng đâu."
"Tôi cũng không định bảo ngài phải nín nhịn." Hệ thống rầu rĩ tiếp lời, "Tôi chỉ sợ Tô Đường lại làm với ngài mấy chuyện như hôm đó nữa. Xin lỗi, là bên tôi điều tra không kỹ. Trong nguyên tác, Tô Đường vốn không nên sở hữu loại buff cao cấp đa không gian như thế…"
"Không, ngược lại mới hợp lý. Bằng không, tôi thật sự không nghĩ ra với cái đầu của Tô Đường thì cậu ta làm cách nào để "quấy đảo" trong giới giải trí này."
Dứt lời, Phó Yến Dung khựng lại một chút rồi nói với hệ thống tự cứu: "Không cần lo. Giống như việc cậu chẳng giúp ích được gì, cái hệ thống hay gọi là buff mà Tô Đường đang có trong tay cũng sẽ không thể toàn năng được. Tôi đoán nếu cậu ta muốn dùng nó thì nhất định phải trả một cái giá nào đó, mà chỉ cần có cái giá thì sớm muộn gì cũng sẽ có ngày không trả nổi."
"Thật vậy sao?"
Đôi mắt điện tử của hệ thống tự cứu sáng rực lên, lập tức lờ đi chuyện mình vô dụng, dùng ánh mắt sùng bái nhìn Phó Yến Dung.
Nó thầm nghĩ, chẳng trách các tiền bối hệ thống cấp cao trong cục cứ dặn đi dặn lại rằng có được một ký chủ đáng tin là điều cực kỳ quan trọng. Hôm nay xem ra đúng là không sai chút nào!
Tiếp theo đó, hệ thống lại khiêm tốn hỏi tiếp: "Ký chủ, sao ngài nhận ra được?"
Phó Yến Dung: …Không phải chuyện rõ như ban ngày à?
Anh liếc mắt nhìn đôi "mắt đậu" tròn xoe đầy tôn sùng của hệ thống, khẽ thở dài rồi trả lời: "Cốt truyện của thế giới này chẳng phải đã khác hoàn toàn với trong sách sao? Nếu Tống Lâm Du thực sự là kiểu tổng tài lạnh lùng u ám như trong nguyên tác, thì đêm đó cậu ta còn cần phải tự mình sốt sắng tới mức để tôi–"
"Tới mức gì cơ?" Hệ thống tự cứu háo hức hỏi.
Phó Yến Dung bình thản nuốt lại nửa câu sau, cười đáp: "Chuyện người chưa đủ tuổi thì không cần biết."
"Cục quản lý thời không không thuê lao động trẻ em đâu!"
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!