Chương 7: (Vô Đề)

Edit:   ( Nhất Thanh )

Beta: Lê

Xung quanh yên tĩnh lại, Chương Hướng Duy cảm thấy lực ảnh hưởng của Hoắc Kham đối với cậu ngày càng lớn hơn, lan tràn khắp các giác quan cùng lục phủ ngũ tạng của cậu, cảm giác vừa mới mẻ lại hoang mang không biết nên làm gì, cậu trằn trọc không ngủ nổi, nhắm mắt mở mắt mấy lần đến mức trong lòng cũng thấy mệt mỏi.

Lông mi rất dài, mũi cũng rất cao, góc nghiêng cực kì hoàn hảo.

Bên tai đột nhiên có âm thanh vang lên.

"Động đậy gì thế? Ngứa mông hả?

"Xong, lại giống như đang đóng phim hành động rẻ tiền rồi. Người này có độc. Người đàn ông này chắc chắn có độc."Thầy Hoắc, thầy chưa ngủ ạ?

"Hoắc Kham gối lên hai tay, chân vắt lên nhau, không nói gì."Năm nay liên hoan phim quốc tế bên thành phố A rất nhiều người đến.

"Hoắc Kham nghe đứa nhỏ blo bla nói, cảm giác có chút vi diệu, nói đến liên hoan phim này, chính là ông mai bà mối của hắn. Hai năm trước, hắn dựa vào vai diễn người câm điếc trong phim giành được giải ảnh đế lần thứ ba, lúc đó đứa nhỏ làm tình nguyện viên. Vận mệnh hai người đã gặp nhau ở đó. Trong lòng Hoắc Kham mềm nhũn đến rối tinh rối mù."Muốn đi sao?"

Muốn chứ, ôi liên hoan phim, có ai mà không muốn đi.

Thế nhưng bây giờ cậu chưa có tác phẩm nào trong tay, cũng không có nhãn hiệu nào mời cậu đi, muốn đi phải tự trả tiền, quá xấu hổ, nếu làm không tốt thì ngay cả nhiệt thảm đỏ cũng cọ không nổi, càng không nghĩ đến việc may mắn gặp người này người kia.

Hơn nữa còn có thể bị chễ giễu sml, sau đó sẽ thành điểm yếu mà sau này antifan đều sẽ lấy ra hắc.

Rõ ràng mất nhiều hơn được.

Hoắc Kham nói: "Năm nay không thích hợp lắm, để sang năm, đem theo bộ phim đầu tiên của cậu

". Với người đàn ông của em. Bé ngoan gật đầu"Vâng."

"Thầy Hoắc." cậu nhỏ giọng nói: "Thầy có xem trọng không ạ?

"Câu hỏi này quả thực có chút vô lý, một bộ phim có thể thành công hay không, cần phụ thuộc vào sự nỗ lực của tất cả bộ phận, bây giờ còn chưa quay được nửa bộ, huống hồ quay xong còn cần chờ hậu kỳ chế tác, bây giờ còn quá sớm để nói trước. Nhưng mà Chương Hướng Duy vẫn muốn nghe hắn nói cách nhìn nhận của bản thân. Dựa vào những thành tích huy hoàng bao năm của hắn ở trong lĩnh vực điện ảnh, mỗi lời hắn nói đều là chân lí. Hoắc Kham nhìn đôi mắt sáng ngời trong veo của đứa nhỏ."Không xem trọng thì thầy Hoắc đã không nhận."

"Vậy lúc thầy nhận bộ phim này có biết ai sẽ đóng vai Kiều Cùng không?

"Từ lâu đã muốn hỏi câu này. Không phải do bị ảnh hưởng bởi những tin đồn trên mạng, mà là cậu cảm thấy tò mò. Hoắc Kham không nói gì nhìn đứa nhỏ một lúc."Cậu cảm thấy thầy Hoắc có biết hay không?

"Không thể chịu nổi. Người đàn ông này từ khi gọi cậu là Tiểu Duy Duy, liền bắt đầu trêu chọc cậu, chuyện gì đang xảy ra vậy?"Đúng rồi, thầy Hoắc, em xem danh sách khách quý của liên hoan phim rồi, có bạn thân của thầy"

Hoắc Kham nhíu mày, hắn có rất nhiều bạn thân, có tận mấy người cũng đi.

"Ai?"

"Hách Phong

"Không thể, trong đầu Hoắc Kham đang phun lửa, nhưng trên mặt lại là dáng vẻ của một người bạn tốt."Được."

"Cảm ơn thầy.

"Hoắc Kham nhìn sang, mắt đứa nhỏ cong thành trăng lưỡi liềm, đáng yêu quá, hắn híp mắt lại, nhưng vẫn buồn bực. đã quay nửa tháng, chữ kí của tôi sao không thấy em xin? Lúc trong lòng Hoắc Kham còn đang tính toán chi li, đứa nhỏ"A" lên một tiếng : "Thầy Hoắc, em còn chưa có cả chữ kí của thầy Hoắc nữa"

"Lúc hơ khô thẻ tre có thể kí cho em không?"

Hô hấp Hoắc Kham hơi ngưng lại, sắc mặt nhàn nhạt.

"Được."

"Vậy em phải suy nghĩ kĩ càng xem nên ký cái gì."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!