Chương 49: (Vô Đề)

Edit: Nhất Thanh

Beta: Huyền

Sau khi kết thúc fanmeeting, Chương Hướng Duy thừa dịp đoàn người đổ ra ngoài cũng đi ra theo, vừa đi vừa nói gì đó với người bên cạnh, cuối cùng rời khỏi dưới sự bảo vệ của vệ sĩ riêng và bảo an tại rạp phim.

Cậu về nhà, chạy lịch trình, đi ăn cơm, hẹn hò các thứ.

Cùng lúc đó video phỏng vấn Chương Hướng Duy tai rạp phim được tung ra, người dẫn chương trình hỏi cậu sau khi xem phim xong có cảm nghĩ như thế nào, cậu nói phim rất hay, chúc phòng vé bán chạy.

Một câu trả lời vô cùng quy củ, không có gì quá đặc biệt hay gây bất ngờ, cũng không có khuyết điểm gì.

Chương Hướng Duy nhìn tên mình đang treo trên hot search, có nhiệt độ mà không dùng thì phí, thế là cậu thừa dịp đăng weibo luôn, cậu dùng lời thoại trong phim để mở bài, viết một đoạn văn ngắn tuyên truyền cho Hoắc Kham, còn thản nhiên @ hắn.

Hoắc Kham cũng cực kì thản nhiên rep lại:

Tiểu sư đệ, đệ sai chính tả.

Thế là fan only hai nhà với fan cp cấp tốc "làm việc".

Băng hỏa lưỡng trọng thiên.*

*Nghĩa là trong cùng một thời điểm diễn ra hai sự việc trái ngược nhau...

Không lâu sau, Tưởng Di, Hách Phong, hai anh em họ Lâm cũng lên bài tuyên truyền cho phim của Hoắc Kham, bọn họ đều đăng kèm theo hai tấm ảnh.

Một là poster phim , một là ảnh tập thể chụp ở rạp phim, có bọn họ và nhóm nhân viên chế tác của đoàn phim.

Fan hâm mộ vui vẻ khen ngợi một hồi, bày tỏ nhất định sẽ đi ủng hộ thầy Hoắc, cùng nhau bước lên con đường trải đầy hoa.

Bao gồm cả fan nhà Hách Phong, chính chủ đã ra mặt rồi, bọn họ sẽ tỏ ra ngoan ngoãn một chút.

Trong khi đó top 3 bình luận hot nhất trên weibo của Tưởng Di, quần chúng ăn dưa nhận ra đều là nick fan 24CP.

Nhưng rất nhiều người lên tiếng ủng hộ, cũng không ngại tương tác, bày tỏ không có vấn đề gì hết, còn nếu xảy ra chuyện gì thì cứ coi như không quen.

Giới giải trí càng ngày càng biến chất, ngay cả tình bạn bình thường cũng bị cắt nghĩa quá mức.

Chỉ cần đám blogger ra tay, một tấm hình, một video cũng được biên thành một câu chuyện hoàn chỉnh...

Lúc Chương Hướng Duy lướt weibo trên đường về, trên mạng vẫn còn là phong ba bão táp, mà khi cậu về tới nơi đã trời quang mây tạnh, cậu để điện thoại vào trong túi, đi theo Hoắc Kham vào nhà: "Chưa gì đã làm pr rồi ạ.

"Hoắc Kham ném chìa khóa lên tủ giày, hắn sờ sờ khuôn mặt bị gió thổi lạnh của đứa nhỏ, ngày trước tâm tư muốn bảo vệ cậu của hắn luôn có chừng mực, bởi vì sợ đứa nhỏ lo lắng bị kim chủ nhớ thương mông của mình. Bây giờ hai người đã bên nhau, hắn cũng chẳng kiêng dè gì nữa. Chỉ cần là thông cáo mà Hoắc Kham không thích, hắn sẽ đè xuống, nếu không đè được, hắn sẽ nhớ kĩ từng cái, từng cái một để tính sổ."Đây không phải chuyện em cần bận tâm.

"Hoắc Kham nói. Hơi thở của Hoắc Kham dần nặng nề, ánh mắt cũng dần sâu hơn. Sau đó sau gáy bị người ta gặm nhấm, vừa đau vừa tê. Hoắc Kham hôn dọc lên theo chiếc cổ trắng ngần của cậu, ôm đứa nhỏ đứng không vững vào trong lồng ngực, ghé vào tai cậu khàn giọng dỗ dành."Thầy Hoắc khó chịu lắm, em giúp thầy một chút đi, lát nữa nấu đồ ăn ngon cho em.

"Giúp một chút đã là hơn hai tiếng sau. Hơn thế nữa.... Cũng chẳng có món gì ngon cả, chỉ có mì gói không dinh dưỡng toàn chất béo! Vẻ mặt Hoắc Kham ngập tràn sự thỏa mãn, giọng hắn nghiêm túc:"Tôi nhìn qua rồi, có bị xước một chút, nên đêm nay em ăn cái này đi, nếu không sẽ khó chịu đó.

"Nửa câu đầu có thể thôi đừng nói ra không? Hoắc Kham đút Chương Hướng Duy từng miếng từng miếng đến khi hết bát mì, hắn chỉ hận không thể dùng miệng mớm cho người ta ăn luôn. Bàn tay nhấc chén đũa lên của Hoắc Kham ngưng lại, trêu chọc nhìn cậu:"Em không hài lòng với mì gói mà bạn trai em đại diện à?

"Hoắc Kham nhếch lông mày:"Vậy thì là vấn đề của em?Vậy nhỡ sau này có lúc muốn làm mà không kịp chuẩn bị, em sẽ xong đời mất.

"Hoắc Kham cầm khăn lau miệng cho cậu:"Không sao đâu.

"Mặt Hoắc Kham giật giật. Hoắc Kham nói:"Vậy tôi sẽ thay đổi."

"Đừng.", Chương Hướng Duy chẳng nghĩ nhiều đã nói ra miệng, nói xong mới nhận ra bản thân vừa làm gì, cậu xấu hổ chui vào trong chăn, lắp bắp nói: "Không cần thay đổi đâu ạ, thực ra, thực ra hung dữ nhưng mà, nhưng mà vẫn ổn ạ."

Hoắc Kham cười nhẹ: "Được, vậy không đổi nữa.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!