Edit: Nhất Thanh
Beta: Huyền
Một loạt chuyện xảy ra ở đầu tháng mười một như bụi trần lắng xuống với tốc độ tựa gió thổi.
Quần chúng ăn dưa bị tiến trình làm việc này làm cho trở tay không kịp, chưa hồi phục tinh thần thì quả dưa đã rụng mất tiêu, không còn nữa.
Nhân vật em trai trong bộ phim này là người có nhiều sóng gió nhất, lúc thì yêu sách nói là người này, lúc thì lại có tin tức tiết lộ là người kia, có lúc có ảnh sân bay người nọ, một lúc sau lại có tiểu thịt tươi kia bị chụp ảnh đoán là đi học thêm để nhập vai nhân vật.
Mãi đến ngày truy điệu của Chu Nhất Tâm tin đồn về Chương Hướng Duy mới được truyền ra, cuối cùng kết quả đúng là cậu thật, những nhà khác không liếm được miếng bánh ngon này phát rồ trên weibo.
Người qua đường lại được định hướng sẵn, cho rằng đã chọn Chương Hướng Duy diễn từ trước, những người khác cố tình chen vào để xào nhiệt độ.
Nhà Chương Hướng Duy lấy ít địch nhiều, không chút hoang mang mà bình tĩnh đối phó.
Phía fan CP thì ở bên ngoài hỗ trợ report, trong nhà thì hết lời khen ngợi chúc mừng đệ đệ nhận được kịch bản tốt.
Fan nhà Hoắc Kham cũng chẳng thèm nhân cơ hội mà giẫm phía Chương Hướng Duy một nhát, bọn họ còn chẳng thèm liếc mắt, họ mệt rồi, lí do á, lí do thì không muốn nói đâu.
Phía Tưởng Di thì không có động thái gì.
là bộ phim truyền hình chính kịch niên đại cũ mà chị Di nhà bọn họ ngẫu nhiên chọn trúng, là nữ chính nhất phiên, dàn diễn viên phụ cũng khá ổn, cực kì tốt.
Nên Chương Hướng Duy thế nào bọn cũng chẳng để tâm lắm, dù sao cũng không phải là nam chính, bọn họ chì cần đề phòng người diễn nam chính kia muốn dây dưa xào nhiệt độ là được.
Còn phía fan nguyên tác, bọn họ không muốn xem cãi nhau nữa, khoảng thời gian này xem phát ngán rồi, bây giờ đã ấn định người diễn, diễn viên diễn vai hai chị em này cũng phù hợp với tưởng tượng của bọn họ.
Những người khác phần lớn đều là diễn có năng lực, cũng có rất nhiều lão làng tham gia, quá ổn luôn, không còn cầu mong gì khác.
Vở kịch cấp độ sử thi của đến đây là hạ màn...
Bộ phim này chủ yếu quay ở thôn Phùng Gia, thị trấn Hoàng Thạch, thành phố T, đoàn phim đã tìm địa điểm này để quay từ lâu.
Rời xa phố thị phồn hoa, cuộc sống chậm lại, nơi nơi đều là mùi vị của sự giản dị chất phác, thích hợp để tu tâm.
Chương Hướng Duy tiến tổ cùng ngày với hai diễn viên nhỏ nữa, vào sớm trước một tuần, công bố ra bên ngoài thì là dành thời gian để thả lỏng thích ứng với hoàn cảnh liên quan đến nhân vật, sự thật chỉ là lí do cá nhân.
Một cái hôn đã khiến Chương Hướng Duy quân lính tan rã, nên cậu bỏ chạy về nông thôn.
Chương Hướng Duy ngồi bên đập chứa nước nghe nhạc, gió thổi tung mái tóc của cậu, cậu chống hai tay ở hai bên, nửa người trên hơi ngửa ra sau, ngước đầu nhìn lên bầu trời, khiến cậu lộ ra cái trán trắng bóng, trước mắt là màu xanh thẳm của trời.
Ngồi cả nửa ngày cậu khẽ liếm môi, phảng phất như vẫn còn hơi thở của người đàn ông kia vương vấn ở đầu môi.
Đó là một chiếc hôn rất đơn thuần, không đá lưỡi, không ngậm môi, không gặm cắn, thậm chí là không bao hàm bất cứ dục vọng nào cả.
Chiếc hôn nhẹ tênh, nhưng lại rất chân thực....!
Cậu tiến tổ, người đàn ông kia thì ra nước ngoài quay quảng cáo, chẳng ai gọi điện cho ai, cũng không chat chit trên wechat.
Đây là mưu kế gì vậy?
Má nó cậu dễ dãi quá mà, lúc bị người ta hôn mà chẳng phản kháng gì cả, chỉ sửng sốt một chút đã thuận theo rồi, có khác nào lạy ông tôi ở bụi này không cơ chứ.
Trừ phi ngoài việc muốn ngủ với cậu, hắn còn muốn thứ khác nữa.
Ông chú này thật là khó hiểu.
Trần Hương Hương ngồi xổm cạnh cậu, cô cầm cỏ đuôi chó chọt chọt trán cậu: "Sao lại phản ứng như thế, em nghĩ là ai đến chứ?Hừ, lúc trước còn gọi người ta là cô Tưởng, bây giờ thành chị rồi hả." Trần Hương Hương ngồi bệt xuống đất, đưa tay chỉnh chỉnh cái váy dài trên chân.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!