Chương 28: (Vô Đề)

Edit: Nhất Thanh 

Beta: Quả lê yên tĩnh

Muốn kết hôn rồi, chỉ thiếu vợ thôi...

Thiếu vợ thôi..

Vợ...

Trần Hương Hương đang nói về chuyện công việc: "..."

"Tiểu Duy, em có tâm sự à?

"Cô hỏi cẩn thận từng li từng tí một. Mắt Trần Hương Hương phát ra ánh sáng xanh lấp lóe chẳng đúng lúc lắm, sao tóc thằng nhóc này đẹp quá vậy, còn mềm mại óng ả, khiến cô muốn tóc mình cũng được như vậy."Em đi wc", Chương Hướng Duy ngơ ngơ ngác ngác đi về phía trước, vậy thì người đàn ông kia là trai thẳng ư, những biểu hiện gay gay đó chỉ là giả thôi à?

Nhưng mà bên trong đam mỹ người ta cũng gọi bà xã, vợ ơi đó.

Dù là gay cũng muốn kết hôn, muốn có vợ, nói như thế cũng được, không vấn đề gì cả.

Haiz, không, vẫn quan trọng lắm, nếu cong, thì còn dễ tán.

Chứ nếu là thẳng, lại còn phải đi bẻ cong người ta.

Thế nhưng rốt cuộc người đàn ông kia cong được bao nhiêu phần, làm thế nào để thăm dò đây? Lấy cái gì để thử bây giờ?

Dùng nhan sắc hả ??

Ôi tui điên rồi.

Trần Hương Hương thở dài, nhóc đáng thương, bị dằn vặt thế đấy.

Cô trơ mắt nhìn sự tình tiến triển đến bước này, ngoại trừ lo lắng thì cũng không có cách gì, tâm sự thì không tâm sự được, cô chỉ có thể cầu nguyện là việc Hoắc Kham làm không phải xuất phát từ sự hứng thú nhất thời của hắn, hoặc là hắn bị chập dây thần kinh nào đó, kéo Tiểu Duy xuống nước, rồi một mình hắn trèo lên bờ.

Tốt nhất đừng để một mình Tiểu Duy chìm vào vũng bùn đó, muốn chìm thì phải cùng nhau chìm.

Trần Hương Hương lòng đầy phiền muộn, nhưng đáng sợ nhất chính là đáp án chuyện tình yêu, thường thì ngay cả người trong cuộc cũng không biết rõ.

Mặc dù Hoắc Kham nghiêm túc, không coi Tiểu Duy là gia vị cuộc sống, thế nhưng cũng chỉ là hiện tại, bây giờ, trong khoảng thời gian này mà thôi.

Biết bao nhiêu người thề hẹn bên nhau mãi mãi, giàu nghèo có nhau, sống chết không rời, thế nhưng rồi đều thành nước chảy mây trôi.

Người yêu biến thành kẻ thù, cả đời không nhìn mặt nhau, kể cả giết hại lẫn nhau cũng có.

Ý nghĩ này của cô thực ra có chút bi quan.

Tuy là chuyện tình cảm trong giới giải trí càng mông lung hơn so với ngành nghề khác, sự khác biệt cũng rất nhiều, thế nhưng cũng không phải không có người nắm tay nhau đi đến cuối, mãi không chia lìa.

Nhưng so với....! Thôi.

Mỗi người mỗi khác.

Cũng không biết là thế giới này tàn khốc, hay là hấp dẫn nhiều hơn.

Trần Hương Hương cầm tiền lương của cung nữ, nhưng lại có trái tim của Thái phó.

Cô lo lắng tiểu hoàng đế vừa mới đăng cơ bị yêu nữ mê hoặc tâm trí, à nhầm, là yêu nam.

À vẫn sai, phải là lão yêu tinh.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!